Năm tháng đại học.
Học kỳ mới bắt đầu.
Quy hoạch bảo vệ thành cổ của giáo sư Nguyễn được huyện Bình Dao chấp nhận. Tin tức truyền tới thế là 11 sinh viên cùng tới nhà ăn chúc mừng một bữa —— còn một vị nghiên cứu sinh không ở trường học mà tạm thời ở lại Bình Dao giám sát công tác tu sửa thành cổ ở đó.
Trên bàn cơm, nghiên cứu sinh đang được giáo sư Nguyễn hướng dẫn lấy canh miễn phí của nhà ăn thay rượu và đọc diễn văn, “Cảm ơn quý vị đàn em đã không quản ngại và vất vả tới Bình Dao. Có vậy thầy mới có thể mang bản đồ, bản vẽ và số liệu mọi người thu thập được vào kinh và bảo vệ thành cổ. Bữa này mọi người cứ ăn uống thoải mái, dù sao đều là tự mình trả tiền nên muốn ăn gì thì ăn.”
Mọi người cười vang.
Vương Đại Chí không ngừng cảm thán, “Mục tiêu đã rõ, vốn anh tưởng sang năm tốt nghiệp sẽ theo phân công để đi làm nhưng hiện tại anh quyết định sẽ đăng ký làm nghiên cứu sinh với giáo sư La hoặc giáo sư Nguyễn. Anh muốn tham gia vào việc tu sửa và bảo vệ di sản văn hóa của chúng ta.”
Một đàn anh khác nói, “Suất nghiên cứu sinh với hai thầy ấy không dễ kiếm đâu, phải nghiên cứu triết học, khoa học xã hội nữa. Thầy La nói kiến trúc là văn hóa và lịch sử, cũng là hệ tư tưởng. Thầy ấy còn nói những bộ môn ấy Đồng Tế giảng chưa chắc đã hay nên tốt nhất là tới Phục Đán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nha-noi-hem-nho/2730447/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.