Trong một căn phòng nhỏ có vách ngăn bằng kính trong suốt, Lâm Túc An đang say xưa hát với vẻ mặt nghiêm túc, một số nhân viên ở đài thu âm bên ngoài phòng hơi lắc lư với âm thanh phát ra từ tai nghe, như thể họ mới là người đang say mê hát.
Dần dần bản nhạc cũng kết thúc, Lâm Túc An đứng một lúc mới mở mắt ra, quay đầu nhìn người bên ngoài phòng kính, mãi cho đến khi người đối diện ra dấu "ok" với cô. Lúc đó cô mới tắt micro trước mặt mình.
"Vất vả rồi ạ!" Lâm Túc An tháo tai nghe và bước ra khỏi phòng, cô bắt tay và cúi chào từng nhân viên một, trên môi nở một nụ cười nhẹ.
Thiếu nữ trên mặt không có một chút phấn son, nhưng ngũ quan vẫn là thanh tú, làn da trắng nõn mềm mại, khóe miệng ẩn hiện hai cái má lúm đồng tiền, cả người trông rất thoải mái.
Ngay cả Phương Thần vốn đã quen thấy nhiều mỹ nhân trong làng giải trí cũng phải cảm thán trước vẻ đẹp này.
Vốn dĩ lúc album thứ hai của Lâm Túc An anh tung một cành ô liu tại thời điểm đó, anh cũng không mấy sẵn lòng, dù sao trong vòng tròn này, hầu hết các nguời mới đều không quen thuộc với thế giới, họ không biết thế giới này như thế nào khi bạn nổi tiếng hoặc khi bạn yếu đuối, những người khác đều muốn lợi dụng bạn.
Điều anh không ngờ là sau khi tiếp xúc với cô lâu như vậy, nhìn thấy cô thực sự là một người chuyên nghiệp và tận tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngoi-sao-khong-sang-bang-em/2756654/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.