Sau sáu năm, lần đầu tiên Tú lại được đón Giáng sinh giữa lòng Sài Gòn thân yêu. Mùa Noel đầu tiên ở Đức, Tú nằm cuộn chăn trong phòng ngấu nghiến cuốn Harry Potter trong cái ngày mà lý ra người ta phải ra đường và tận hưởng không khí lễ hội. Tú không thích ồn ào, hơn nữa với một du học sinh vừa chân ướt chân ráo bước vào cuộc sống ở một đất nước cách quê hương nửa vòng trái đất Tú thực sự không có bao nhiêu bạn.
"Tú đợi em lâu chưa?"
"Tú mới đến thôi. Em lên xe đi." Tú chìa chiếc mũ bảo hiểm cho Q, khẽ khoát tay ra hiệu cho cô lên xe.
Sài Gòn những ngày cuối năm thật biết chiều lòng người, càng về khuya không khí càng se se lạnh và dẫu rằng cái lạnh nơi này là chẳng thấm tháp gì so với cái lạnh thấu xương ở Koln nhưng cũng đủ làm cho người ta dễ chịu, da thịt cũng mơn man mát và vì vậy hôm nay Tú quyết định lôi con xe moto ra ngoài sau bao ngày đắp chăn trong gara.
Giáng sinh ở đâu cũng thế. Ở Kohn đông. Ở Sài Gòn lại càng đông. Nhưng ở Kohn người ta đi bộ, còn Sài Gòn thì toàn xe máy, tiếng người nói chuyện rôm rả, tiếng còi xe inh ỏi vang lên từ mấy chiếc xe đi đằng sau, đèn của cửa hiệu nhấp nháy đủ màu, của những chiếc xe đang chực chờ được nhích lên phía trước... Giáng sinh, mỗi nơi mỗi khác. Tựu chung lại vẫn là một lễ hội ồn ào như bao lễ hội khác.
"Tú đưa em đi đâu vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-yeu-nguoc-nang/3568062/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.