5 năm sau, chúng ta 23 tuổi
Sân bay XX, 5 năm rồi rốt cuộc ta đã trở lại đất nước này.
“Tiểu Hi!” à thì ra là mẹ ta nha, hảo nhớ nàng nga.
“Mẹ ôm một cái ~” ta làm nũng, trong đầu âm thầm đếm 1,2......3....
“Con thỏ nhỏ thằng nhãi con ngay cả vợ của lão tử ngươi cũng dám ôm, xê ra” đó, thấy chưa, ta đoán đâu có sai nga, ta chưa kịp đụng vào lão bà yêu dấu của hắn đã bị hắn phũ phàn đẩy sang một bên, hứ cái đồ có vợ quên con.
“A di~ cục cưng của dì về rồi nè, ôm một cái ~” mắt ta sáng rực nhìn Lăng a di.
“Bảo bối, đến, a di ôm một cái nha~” vẫn là a di tốt nhất nha.
“Tiểu Hi càng ngày càng đẹp trai nha” Lăng thúc thúc nói.
“ Umh tất nhiên rồi cũng phải coi ta lớn lên giống ai rồi, tất nhiên là giống Lăng thúc thúc anh tuấn tiêu sái uy phong thần võ rồi ~”.
“ Haii~ cái đứa nhỏ này vẫn dẻo miệng như vậy nha, nhưng mà nói cũng đúng thiệt~” thúc ấy cười ha ha xoa đầu ta, còn hiếm khi nói giỡn nha.
“Đường Hi hoan nghênh ngươi trở về’’Lăng Hàn cười nói còn nhiệt tình ôm ta, ta ngơ ngác nha Lăng Hàn từ khi nào mà nhiệt tình như vậy còn ôm ta, rối loạn nha....(Lăng Hàn: ta đứng chờ ngươi lâu như vậy ngươi cũng không nhìn ta một cái,hanh, ôm cho ngươi chết luôn, nhưng thiệt vui tiểu Hi về rồi ~(^o^)~/).
“Umh ta đã về rồi” ta không được tự nhiên rời khỏi người hắn.
“ Nào chúng ta về nhà thôi, mẹ có nấu rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-xua-nam-ay/1791063/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.