Năm chúng ta 16 tuổi.
Dạo này ta thấy ta rất khác mọi ngày nha, mỗi lần ta nhìn thấy hắn thì trái tim nhịn không được mà đập mạnh, nói chuyện với hắn lại cảm thấy lại không được tự nhiên, khi hắn chạm vào ta lại nhịn không được mà đỏ mặt, mà khi hai đứa nằm trên giường học bài như hồi bé ta lại càng không được tự nhiên, như đứng trên đống lữa như ngồi trên đống than; còn ác hơn là khi hắn gần gũi với người nào đó dù là nam hay nữ cũng cảm thấy rất khó chịu muốn nhào lên tách bọn họ ra,hồi đó ta đâu có như vậy nha; aaaaaa có phải ta bị bệnh rồi không (T/g: có đó, bệnh rất nặng đó, mất tim luôn ak).
Umh ta phải tìm người hỏi thôi, nhưng ai đây, lão cha già no no không được chắc chưa hỏi được đã bị ông ấy trượt đánh rồi; lão mẹ lại càng không được ta không muốn bị lằn nhằn nha mệt cai lỗ tai; Lăng a di lại càng càng không được nàng rất thương ta nên sẽ rất lo lắng nha mà ta thì không muốn nàng đau lòng nga (T/g: thấy chưa thấy chưa đây là đãi ngộ khác biệt giữa mẹ đẻ và mẹ chồng ak, đúng là con gái gã đi như bát nước hắt ra ngoài a, thiện tai thiện tai....); hay là tìm hắn cái này lại vạn phần không thể, bởi vì người ta kì quái là hắn nha hắn sẽ cười chết ta a; vậy nên tìm ai mới tốt đây, ta rối trí, chợt có một tia sáng lóe sáng trong đầu ta, aaaa có rồi!, người luôn luôn lắng nghe luôn luôn thấu hiểu lại rất kín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-xua-nam-ay/1791060/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.