Thanh thanh tử khâm, du du ngã tâm.
Túng ngã bất vãn, tử ninh bất tự âm?
Thanh thanh tử bối, du du ngã tư.
Túng ngã bất vãn, tử ninh bất lai?
Khiêu hề đạt hề, tại thành khúc hề.
Nhất nhật bất kiến, như tam nguyệt hề.
Tạm dịch:
Xanh xanh cổ áo anh, trống trãi tâm hồn em.
Cho dù ta không gặp nhau, phải chăng anh bặt vô âm tín?
Xanh xanh thắt lưng anh, sầu tương tư dai dẳng.
Cho dù ta không gặp nhau, phải chăng anh nỡ buông trôi?
Ngày nhớ đêm ngóng trông, bên kia bức tường cao hỡi!
Xa cách một ngày hỡi, như ròng rã ba tháng trời.
Bởi vì mất ngủ nên tôi chủ động xin tăng ca. Mỗi ngày đều về rất trễ, nhưng lại thao thức suốt đêm không ngủ được, nghe nhạc, xem DVD cho đến sáng. Giấc ngủ được duy trì bởi thuốc an thần bữa được bữa không. Hôm đó, tôi ở lại công ty đến tận 10 giờ tối, trời bỗng nhiên đổ mưa, lặng lẽ ngồi trong phòng làm việc xung quanh không một bóng người, rảo mắt nhìn khắp căn phòng trống trãi, tai nghe tiếng mưa tí tách rả rích, lúc này tôi mới cảm nhận được sự hư vô của số kiếp. Khuôn mặt Trương Nhuệ tựa như thoắt ẩn thoắt hiện bên cửa sổ, mơ mơ hồ hồ, hư hư ảo ảo nhìn không rõ, dù sao đi chăng nữa vẫn không thể sưởi ấm cõi lòng tôi bây giờ. Thấm thoát lại cảm nhận được sự nông nỗi bồng bột đã bị dồn nén từ lâu của một thời đã xa. Vì không mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-yeu-tham/3053897/quyen-4-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.