Quả nhiên khi Kỳ Kỳ trở về thì Âu Dương Chính và Jack đã chuyển ra ngoài sofa ở phòng khách, còn Lý Na đa số làm ca đêm nên thường không ngủ ở nhà. Tiểu Huy thì ngày nào cũng về rất trễ, không nói không rằng nằm bên cạnh tôi, cho nên mỗi tối đi ngủ tôi đều để dành chỗ rất rộng cho anh ta. Nhưng còn hắn thì chỉ co ro ở một gốc, chỉ chiếm khoảng 1/4 chiếc giường, nửa đêm tỉnh dậy thấy hắn đang co ro giống như con sâu, tôi liền nhẹ nhàng đặt đầu hắn lên gối.
Vào một buổi tối, bỗng nhiên tôi cảm thấy cái bụng có vấn đề, liền mò xuống nhà vệ sinh, không dám mở đèn, vì sợ làm phiền giấc ngủ của cặp tình nhân xuyên lục địa kia, không ngờ càng lặng lẽ lại càng xảy ra chuyện, khi còn chưa bước xuống hết cầu thang thì nghe có tiếng động, tiếng động đó nghe rất quen thuộc, không cần suy nghĩ cũng biết họ đang làm gì rồi. Tôi xuống không được, lên cũng không xong, nên chỉ còn biết ngồi ở cầu thang cố gắng cầm cự, lại quên mặc áo ấm, tôi ngồi một chỗ run cằm cặp. Cứ như vậy mà 40 phút đã trôi qua, tôi nghĩ chắc trận mây mưa đã phẳng lặng trở lại nên thấp tha thấp thỏm bước qua phòng khách, vì không bật đèn nên vô tình đụng phải cái ghế, trong bóng tối mập mờ có chút kinh hãi, quả nhiên... tôi đã phạm sai lầm. Tôi tự rủa thầm "Đáng chết!", bèn thấy 2 người đó vẻ ngượng ngùng, cười nói không ra tiếng nhìn tôi, tôi gượng cười đáp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-yeu-tham/3053763/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.