Trì Lạc chơi cùng Phi đến tận hai giờ sáng, đến khi Phi bảo cậu đi ngủ cậu mới nhớ ra ngày mai mình còn có tiết học. 
Trước khi đi ngủ anh còn gửi cho cậu một tin nhắn qua Facebook. 
Phi: Ngủ ngon, Lạc Lạc. 
Trước giờ ngoài người thân và bạn bè thân thiết ra chưa có ai từng gọi cậu như thế, bỗng nhiên bây giờ Phi lại gọi cậu như vậy khiến cả mặt cậu nóng bừng lên. Cậu ngại ngùng trả lời tin nhắn. 
A Lạc Lạc: ngủ ngon. 
... 
Sáng hôm sau quả thật Trì Lạc dậy không nổi. Cậu mệt mỏi đi đến phòng học, cả đoạn đường đi cậu gần như choáng váng đến mức không thấy rõ phía trước, một cơn gió lạnh thổi qua khiến cậu run rẩy cả người. 
Cậu vừa xoa tay vừa cúi đầu đi, bất cẩn va phải một người đang đi về hướng ngược lại. Trì Lạc ngẩng đầu, Cố Triển Phi đang cầm điện thoại nhướng máy nhìn cậu. 
Anh đang mặc một chiếc áo hoodie trắng cùng với quần hộp đen, trên đầu còn đội một chiếc mũ có chữ kí của người nổi tiếng nào đó. 
Cậu hắt xì một cái, lập tức nói:"Xin lỗi anh, tiền bối." 
Cố Triển Phi đặt tay lên trán cậu, một cơn nóng truyền thẳng vào người khiến anh nhíu mày, anh nói: 
"Cậu bị sốt cao rồi, xin nghỉ hôm nay đi." 
Trì Lạc lắc đầu:"Không được, hôm nay có tiết của thầy Châu, không thể xin nghỉ được." 
Thầy Châu? Là Châu Tùy Ngọc sao? Hình như người đó được mệnh danh là thần tượng của khoa Báo chí với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-yeu-duong-cung-chi-ton/3002328/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.