Bối Y Tường cảm thấy không khí hôm nay sao mà bức bối thế. Hứa Dĩ Tranh bình thường nói nhiều đến mức trời có sập cũng chẳng dừng được hôm nay lại câm như hến. Còn người bình thường có mang mỹ nhân đến bồi rượu cũng không uống bây giờ lại uống rượu như uống nước vậy.
Hắn nhìn qua nhìn lại giữa hai người bạn mình, nhịn không được kéo áo Hứa Dĩ Tranh:"Này, Triển Phi bị làm sao vậy?"
Hứa Dĩ Tranh nhún vai:"Ai mà biết, từ lúc bước ra khỏi câu lạc bộ kịch là cậu ấy như vậy rồi, chắc nuối tiếc vì khoog dược diễn chung với mỹ nhân."
"Mỹ nhân?"- Bối Y Tường thắc mắc.
"Thì Lâm Khuyết Chi đó, hoa khôi khoa bọn tớ."
Bối Y Tường suy nghĩ một lúc mới nhớ ra Lâm Khuyết Chi là ai, hắn càng thắc mắc hơn nữa:"Nhưng trước giờ cậu ấy có để ý đến cô ta đâu? Sao bây giờ lại tiếc nuối?"
"Ai mà biết, có lẽ thay đổi khẩu vị chăng?"
Cố Triển Phi hoàn toàn không nghe được hai người kia bàn tán gì về mình, trong đầu anh bây giờ chỉ toàn là dáng vẻ người kia thân cận bên cạnh người con trai khác.
Những hành động thân mật đó anh cũng đã từng đạt được nhưng bây giờ thì không còn nữa rồi.
Rượu trong chai đã hết, anh lại cầm lấy một chai khác. Bối Y Tường nhịn không nổi nữa đành phải tiến đến chặn bàn tay của anh lại:
"Triển Phi à, tớ biết cậu tửu lượng cao nhưng đừng uống để chết như thế, có chuyện gì cậu có thể tâm sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-yeu-duong-cung-chi-ton/3002307/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.