Không gian trong phòng vô cùng tĩnh lặng, hai người không ai nói gì, cũng chẳng có ai làm bất kì hành động gì.
Một đứng một nằm nhìn chiếc hộp nằm im dưới đất như thể nó là một vật gì đó đáng sợ lắm vậy.
Cố Triển Phi nhấc người dậy, anh cúi xuống nhặt chiếc hộp kia bỏ vào ngăn kéo đầu giường của Hứa Dĩ Tranh, vẻ mặt vẫn chẳng có gì thay đổi, chỉ là vành tai đã đỏ ửng lên, anh nói:"Cái này...là đồ của bạn tôi."
Trì Lạc nhìn anh, thấy dáng vẻ mệt mỏi do sốt gây nên cùng thứ vừa rơi ra khi nãy, cậu khó khăn gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu:"Tôi, biết rồi. Tạm biệt anh, anh nghĩ ngơi đi, tôi không làm phiền anh nữa."
Cố Triển Phi nhìn cậu rời đi, biết rằng lời mình nói chẳng có tý thuyết phục nào nhưng vẻ mặt kỳ lạ khi nãy của cậu là sao? Không phải cậu nghĩ anh là loại biến thái, bệnh hoạn lúc nào cũng mang theo thứ này trong người đấy chứ?
Anh day day trán, tự trấn an bản thân một lúc rồi cầm điện thoại lên, bắt đầu gửi tin nhắn.
Phi: Ps5 của cậu.
Tranh Tranh: con trai của tớ làm sao?
Phi: Tạm biệt nó đi.
Tranh Tranh: Này!!!
Cố Triển Phi không trả lời, anh khóa trái cửa phòng ký túc xá rồi ngồi thất thần trên giường.
...
Tình trạng bên phía Trì Lạc cũng chẳng khá hơn là bao, cậu không nghĩ Cố Triển Phi là một người có tính cách như vậy, nhưng đó không phải là chuyện của cậu, cậu không được quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-yeu-duong-cung-chi-ton/3002300/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.