Hiệu Chấn quả thật rất "dai" trong chuyện tra hỏi như thế này, hai người giằng co qua lại hơn hai mươi phút, mãi đến người của hội học sinh đến gọi Hiệu Chấn đến lấy danh sách hắn mới chịu buông tha cho cậu.
Trì Lạc chưa từng trải qua cảm giác khó chịu như lúc này, từ đầu chí cuối, Khưu Thẩm không nằm thì ngồi trên ghế sofa nghe bọn họ cãi cọ chứ chẳng có ý định gì là can ngăn cả.
Từ lúc gia nhập câu lạc bộ đến nay Trì Lạc chỉ gặp mỗi hai người này, thêm vào đó là Hựu Trí. Nhưng Hựu Trí bảo rằng cậu ta rất ít khi đến sinh hoạt câu lạc bộ nên hoàn toàn không hiểu được tính cách của hai vị tiền bối quản lý câu lạc bộ, chỉ là cậu ta cảm thấy vị hội trưởng là Hiệu Chấn có tính cách khá lập dị mà thôi.
Cậu cảm thấy mình không thể ở lại đây quá lâu được, chuyện như là nhờ bọn họ giúp đỡ tìm kiếm thông tin của tài khoản ẩn danh kia cũng bỏ hết đi, cậu sẽ tìm cách khác, cậu không muốn bản thân phải dính dáng đến câu lạc bộ này nữa.
Trì Lạc bước ra khỏi cửa, đi một mạch thẳng về kí túc xá của mình. Khưu Thấm vắt chân trên ghế sofa ngáp ngắn ngáp dài, gã bỗng bật cười ha hả, ngồi dậy đi đến trước bàn máy tính của Hiệu Chấn:
"Xem ra chuyện này dễ hơn mình nghĩ."
....
Tuy không thể biết rõ chủ nhân của tài khoản ẩn danh kia là ai nhưng Cố Triển Phi cảm thấy mình không cần quá lo lắng.
Anh đã hỏi rất nhiều sinh viên bên khoa Báo Chí và nhận được thông tin rằng gần như bọn họ đều không muốn tham gia câu lạc bộ Báo Chí, chỉ tham gia câu lạc bộ Truyền Thông mà thôi.
Lý do ấy à, mọi người đồn đại rằng tên hội trưởng câu lạc bộ là một kẻ lập dị, chỉ cần hắn ta muốn cái gì thì nhất định phải có cho bằng được, hắn nhất định sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn gì. Khi hắn còn là sinh viên năm nhất, hắn từng theo đuổi một đàn chị nhưng bất thành nên đã tìm đủ mọi cách khiến cho đàn chị ấy thân bại danh liệt, đàn chị ấy sau đó đã phải nghỉ học ba tháng để dọn sạch toàn bộ tin đồn và ổn định tâm lý. Nhưng lời đồn cũng chỉ là lời đồn mà thôi, Cố Triển Phi không thể phán đoán chắc nịch rằng tài khoản ẩn danh kia chính là của tên khốn hội trưởng đó.
Bối Y Tường ngồi bên cạnh anh, hắn nghêu ngao đọc những thông tin mà mình đã hỏi thăm được từ các cựu thành viên của câu lạc bộ Báo Chí.
"Trong câu lạc bộ báo chí có hai người nên tuyệt đối không động vào, thứ nhất là Hiệu Chấn, thứ hai là Khưu Thẩm."
"Tất cả thành viên của câu lạc bộ đó đều có tài khoản ẩn danh, không chỉ một mà còn là nhiều cơ. Có đợt tôi vô tình thấy trong máy tính của tên Hiệu Chấn có đến tận hai mươi tài khoản trên diễn đàn trường, không biết hắn ta tạo nhiều thư thế để làm gì nữa."
"Nếu cậu đã biết được tài khoản ẩn danh tung tin đồn xấu về Cố Triển Phi kia là người của câu lạc bộ Báo Chí thì khả năng cao chính là Hiệu Chấn hoặc Khưu Thẩm, cậu hỏi Cố Triển Phi xem cậu ta có từng gây thù chuốc oán gì với một trong hai người bọn họ không?"
(Đăng tải duy nhất tại Noveltoon_id: Túc Họa Mặc Nhiên)
Đọc đến đây Bối Y Tường khựng lại, hắn ta quay sang nhìn Cố Triển Phi, đôi mắt chứa đầy sự nghi ngờ:
"Bộ cậu có gây thù gì với bọn họ à?"
Cố Triển Phi vừa khởi động Tinh Hà Điệp mộng vừa trả lời:"Toàn những cái tên lần đầu tôi nghe thấy, có lý do gì tôi phải gây thù với bọn họ?"
"Cũng phải, người như cậu bọn họ không gây thù thì thôi chứ cậu làm gì bỏ họ vào mắt, có phải không?"
Cố Triển Phi tặng hắn một ánh mắt khinh thường rồi lập tức chú tâm vào màn hình máy tính.
Bối Y Tường nhún vai, hắn tiếp tục đọc tin nhắn bọn họ gửi tới, đọc xuống đến gần cuối, cả người hắn bỗng cảm thấy ớn lạnh. Bối Y Tường không nhịn được đọc lớn cho Cố Triển Phi nghe:
"Tên Hiệu Chấn đó năm nay hai mươi bốn tuổi rồi, nghe bảo là trong quá khứ hắn từng phải vào trại cải tạo nên thành ra bị trễ học cấp ba, vì thế nên bây giờ chỉ mới là sinh viên năm ba thôi. Tôi còn nghe nói, khoảng thời gian hắn theo đuổi đàn chị kia, hắn đã nhặt những món đồ chị ấy vứt vào thùng rác mang ra ngửi, còn làm cả một bộ sưu tập trưng ở một góc phòng nữa cơ. Nếu không phải vì một lần vô tình đến nhà hắn làm bài tập nhóm thì đàn chị đó sẽ chẳng bao giờ phát hiện ra đâu."
Dù là đọc lại nhưng Bối Y Tường vẫn rùng mình, không nhịn được mà bình phẩm:"Bệnh hoạn"
Cố Triển Phi nghe đến đây cũng khựng lại, anh dừng động tác đánh boss lại, thoát khỏi trò chơi, truy cập vào diễn đàn trường để xem động thái mới của tài khoản kia.
"Đã tìm ra thân phận của vị người yêu bí ẩn, bảy giờ tối nay sẽ công khai, chỉ cần bài viết này đạt một ngàn người chia sẻ tôi sẽ đăng tải đầy đủ thông tin về người ấy!"- Dòng trạng thái này đập thẳng vào mắt anh, Cố Triển Phi nhíu mày, quay sang hỏi Bối Y Tường.
"Cậu có thể hỏi thành viên hiện tại của câu lạc bộ Báo Chí gồm những ai không?"
"Năm người, tôi xin danh sách bên phòng hội học sinh rồi, nghe bảo thật ra là sáu, có một người mới gia nhập nhưng chưa nhập tên vào danh sách. Nhưng mà trong năm người ấy có người cậu quen đó."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]