Trong mấy ngày tiếp theo, Nguyên Gia Khánh vẫn nghĩ làm sao nói rõ chuyện lúc trước với Tạ Hi Nhân nhưng vẫn chưa tìm được thấy được cơ hội tốt. Dù sao cậu cũng không thể thẳng thắng chạy đến trước mặt Tạ Hi Nhân nói: "Đừng buồn, tôi đã đại nhân không chấp tiểu nhân tha thứ cho anh rồi."
Vừa nghĩ tới hình ảnh kia, bản thân Nguyên Gia Khánh cũng cảm thấy nghiêm túc phát sợ nên vẫn luôn chờ một cơ hội.
Không ngờ tới, cơ hội này rất nhanh đã tới rồi.
Khi Nguyên Gia Khánh nghe thấy tiếng gọi của mẹ Nguyên, làm sao cũng không thể tin được Tạ Hi Nhân vậy mà từ trên núi xuống thẳng tới dây, theo sau là Tạ Văn Huy đã đến trước cửa nhà bọn họ!
Cậu khiếp sợ đến không nói ra lời, chỉ có thể ngơ ngác nhìn Tạ Hi Nhân.
Mẹ Nguyên đưa tay kéo Nguyên Gia Khánh đang núp sau lưng bà đẩy cậu ra, đẩy đến trước mặt Tạ Hi Nhân rồi cười giải thích: "Tiểu Tạ người ta đến xin lỗi vì chuyện xảy ra ngày hôm đó, con trốn ở đằng sau làm gì, mau nói không có sao, chuyện này nên sớm kết thúc thôi."
Nguyên Gia Khánh vô thức khẽ gật đầu, vừa muốn tiếp tục nói câu "Không sao đâu", nhưng cuối cùng hoàn hồn lại, dừng lại, động tác nghiêng đầu cứng ngắc.
Người ta cũng đâu có bắt cậu xin lỗi đâu, cậu lại vội vã nói không sao đâu làm gì!
Từ lúc cậu bước ra khỏi cửa Tạ Hi Nhân vẫn luôn nhìn chằm chằm cạu, nhìn động tác lúc này của cậu không khỏi cười một tiếng nhưng sợ Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-toi-trong-rau/1108491/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.