"Chị nói vớ vẩn gì vậy! Em không có! Tố Lan, bà phải tin tôi, làm sao tôi có thể giống như chị ta nói!"
Nguyên Kiến Quốc thật sự nghĩ không ra Phùng Thành Anh thế mà ngay cả chuyện trong điện thoại đều nói ra hết, vẻ mặt hoảng sợ phủ nhận.
Thế nhưng gã không biết, mẹ Nguyên đã sớm mấy chục phút trước đó đã đối với gã lòng như tro nguội rồi. Lúc nghe thấy gã lớn tiếng lên án chỉ buồn bã nhìn gã, ngờ vực trong mắt bà hiện lên rõ ràng.
"Chị nói vớ vẩn gì vậy! Em không có! Tố Lan, bà phải tin tôi, làm sao tôi có thể giống như chị ta nói!"
Nguyên Kiến Quốc thật sự nghĩ không ra Phùng Thành Anh thế mà ngay cả chuyện trong điện thoại đều nói ra hết, vẻ mặt hoảng sợ phủ nhận.
Thế nhưng gã không biết, mẹ Nguyên đã sớm mấy chục phút trước đó đã đối với gã lòng như tro nguội rồi. Lúc nghe thấy gã lớn tiếng lên án chỉ buồn bã nhìn gã, ngờ vực trong mắt bà hiện lên rõ ràng.
Nguyên Kiến Quốc lại đi nhìn Nguyên Gia Khánh, nhưng ánh mắt Nguyên Gia Khánh lạnh lùng, không có chút ấm áp nào khi nhìn gã.
Cho đến lúc này Nguyên Kiến Quốc mới hiểu được, thì ra Nguyên Gia Khánh và Dương Tố Lan đã sớm mất đi niềm tin vào gã.
Gã há to miệng định nói gì đó, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Lúc này, điện thoại của gã đột nhiên vang lên, nhạc chuông là nhạc cài riêng cho Lưu Mai.
Trong lòng gã trống rỗng nhìn mẹ Nguyên một cái, bước chân vô thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-toi-trong-rau/1108471/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.