Phùng Thành Anh hung hăng nhìn chằm chằm Nguyên Kiến Đảng vẫn đang nói chuyện điện thoại với Nguyên Kiến Quốc, nhưng chân đột nhiên dừng lại, một ý tưởng tuyệt vời nảy ra trong đầu bà ta.
Nếu "ma cà rồng" Nguyên Kiến Quốc có thể ngừng lấy tiền từ nhà bà ta, mà còn có thể trừng trị Nguyên Gia Khánh một phen, xả được cơn tức chẳng phải là một hòn đá ném hai con chim?
Nghĩ đến đây bà ta vội vàng chịu đựng cơn đau, chạy chậm về phía trước.
Nguyên Kiến Đảng nghe thấy tiếng bước chân phía sau, lúc này ông ta mới nhớ ra Phùng Thành Anh luôn đi theo phía sau ông ta suốt mà có lẽ bà ta cũng đã nghe thấy nội dung ông ta vừa nói.
Trước đây ông ta cũng đưa tiền cho Nguyên Kiến Quốc vài lần, nhưng lần nào ông ta cũng nghe điện thoại sau lưng Phùng Thành Anh, sau đó đến thị trấn lén lút chuyển tiền, nhưng hôm nay ông ta vẫn luôn rất tức giận nên quên mất giấu đi để tránh nghi ngờ.
Ông ta nhận điện thoại cũng không giải thích. Dù sao bà ta có biết thì vẫn vậy, tiền cũng đã cho rồi thì còn có thể làm gì.
Phùng Thành Anh trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Ông già, tôi sẽ không trách ông lấy tiền đưa cho thằng em ông, dù sao đó cũng em trai ruột của ông có khó khăn chúng ta giúp nó là chuyện đương nhiên."
Nghe vậy Nguyên Kiến Đảng ngạc nhiên nhìn bà ta, giống như là không nghĩ tới bà ta lại độ lượng như thế, không như ông ta nghĩ vừa khóc vừa gào không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-toi-trong-rau/1108464/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.