Hoa hiên vàng bên kia cũng bị giẫm trái ngã phải, ban đầu nói chuẩn bị trở về đêm nay để thu hoạch hoa hiên vàng nhưng mà cũng biến mất một mảng lớn.
Dùng đầu ngón chân suy nghĩ, Nguyên Gia Khánh có thể đoán ra, trong nhà có trộm tới.
Mà tên trộm này còn đặc biệt trộm đồ ăn.
"Mẹ, mẹ qua đây xem."
Nguyên Gia Khánh không thể quyết định chắc chắn được, lớn như vậy đây là lần đầu tiên cậu gặp phải loại chuyện này.
Làng của bọn họ tuy không phải rất giàu có, nhưng người dân dân dã chất phác, thật thà, loại chuyện trộm đồ này thì thật sự là hiếm gặp trong vài chục năm nay, cậu không ngờ lần đầu tiên nhìn thấy thì rơi vào người mình.
Mẹ Nguyên nghe thấy tiếng gọi của cậu liền vội vàng lau khô tay.
Nguyên Gia Khánh cầm đèn pin quét qua những thứ vừa thấy một lượt, mẹ Nguyên cũng nhìn thấy tình hình dưới đất, giống như cậu đều ngạc nhiên.
"Đây, đây là chuyện gì đang xảy ra? Có ai đó đến vườn rau của chúng ta? Ăn trộm rau?"
Thời buổi này còn có người ăn trộm rau?!
Rau cũng đâu đáng giá mấy đồng, muốn trộm cái gì cũng phải trộm đồ tốt. Hơn nữa, bên đường có bao nhiêu loại rau, bày bừa ra đó không ai lấy trộm, sao nhà bọn họ trồng rau này ở sau nhà mà còn chỗ khuất như vậy vẫn bị trộm mất?
Mẹ Nguyên nghĩ mãi mà không ra, nhìn hoa hiên vàng bị giẫm ỉu xìu dập nát, thầm mắng: "Bọn trộm rau này thật sự đúng là vô lương tâm! Trộm đồ ăn còn phải phá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-toi-trong-rau/1108456/chuong-42.html