"Cái gì thế."
345 lầm bầm quay đầu lại, ánh mắt vừa chạm vào vật trước mặt liền không thể động đậy.
Sau đó...
"A a a a a, thứ gì vậy! Cậu thật sự không muốn nuôi tôi phải không! Cậu đem con chó khác về nhà! Bây giờ có một con chó thông minh cơ trí như tôi mà cậu vẫn thế này, Nguyên Gia Khánh, cậu không phải là người!"
Gần đây 345 xem Người trong giang hồ đến phát ngấy rồi lại nghiện một loại phim truyền hình khác, là phim tình cảm gia đình.
Nguyên Gia Khánh làm sao cũng không nghĩ tới 345 sẽ phản ứng như thế, chẳng lẽ không phải nên vui vẻ thét lên một tiếng sao? Tại sao...
Cũng là thét lên nhưng trông không vui chút nào.
Gì mà mang con chó khác về nhà, cậu không phải người, tại sao nghe lời này có vẻ cổ quái như vậy?
Nhìn thấy lời khác có thể bật ra từ trong miệng 345, Nguyên Gia Khánh vội vàng ngắt lời nó.
"Đây là quà tặng cậu!"
"Cái..., cái gì?"
Nguyên Gia Khánh hít một hơi thật sâu rồi giải thích cho nó: "Tôi nói, đây là quà tôi tặng cho cậu. Để cảm ơn cậu đã giúp tôi rất nhiều nên tặng quà cho cậu, đây coi như là phẩm chất cơ bản của người Trung Quốc chúng tôi."
Nghe nói đây là quà tặng cho mình, không phải Nguyên Gia Khánh mua để thay thế, 345 lại nhìn vào mắt con chó lông xù kia một lần nữa.
Để ý kỹ thì chú chó này khá dễ thương.
Hai mắt to tròn, lông màu trắng bạc mà còn rất giống nó.
"Cậu không thấy nó giống cậu không? Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-thang-toi-trong-rau/1108449/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.