Cái trò mạt chược này thật sự sẽ gây nghiện. 
Lục Du chơi mấy bàn liền phát hiện, lão tổ tông này độ nghiện thì cao mà trình độ chơi lại hơi bị thấp. 
Lục Du còn không có động não qua đã từ chỗ lão tổ tông thắng đủ thứ đồ vật. 
Ngay lúc Lục Du đang muốn cùng mấy người Cao Hán thương lượng nhường cho lão tổ tông một chút thì người kia bỗng nhiên đẩy hết quân mạt chược ra: “Không chơi nữa không chơi nữa, các người ai cũng muốn nhường tôi hết, cho dù tôi thắng được cũng chả khác gì mấy người tặng cho tôi.” 
Lục Du há hốc mồm, thầm nghĩ chuyện này không thể trách tôi được nha, ai biểu ông đi nghe tiếng lòng của tôi làm chi. 
“Ai da, thiếu chút nữa là quên rồi. 007, mau đem mấy con cua nấu rồi bưng lên đi!” 
007 tuân lệnh, xoay người ra khỏi phòng đi đến chỗ ban nãy mấy người Lục Du đã vào. Đáy nồi còn chút lửa, bên trong nồi cua đã được nấu chính thơm mê người. 
Thấy 007 bưng cua lên, lão tổ tông hưng phấn chà chà tay, ánh mắt dừng trên người Lục Du: “Có thể lột dùm tôi không?” 
“A hả? Ờ được.” Lục Du đứng lên xách một con cua dài cỡ nửa người mình, nhanh gọn lột vỏ. 
Lão tổ tông vừa nhìn vừa cười: “Tôi chờ đợi ngày hôm nay đã lâu lắm rồi.” 
Con cua kia thật sự rất lớn, một con thôi là đã bự bằng n con cua hoàng đế rồi. Thẩm Kỳ Niên ở bên cạnh nhìn, nhịn không được hỏi: “Mấy con cua đó đều bị đột biến sao?” 
Lão tổ tông quay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-lao-cong-minh-hon-bat-toi-dao-mo/585274/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.