*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
So với quỷ trưởng thành, quỷ trẻ con lệ khí còn nặng hơn chút. Bọn chúng không có bất cứ khái niệm gì về quy tắc hết, làm việc gì cũng tuỳ hứng.
Cô nhóc nhìn Lục Du cười, thần sắc quỷ dị: “Chú, ở lại chơi với con nha.” Tiểu quỷ chiêu hồn cũng mặc kệ đối phương là ai, chỉ cần thích liền làm.
Thẩm Kỳ Niên vừa muốn tiến lên ngăn lại đã thấy Lục Du ra tay trước. Cậu đặt hai tay trên vai cô bé xoay người nhóc sang chỗ khác, miệng không kiên nhẫn nói: “Máy bay đã bay rồi, đừng có ở đây quậy, đi đi đi, trở về tìm mẹ con đi.”
Cô bé nhất thời không kịp phản ứng, đầu quay một trăm tám mươi độ lại nhìn Lục Du: “Chú không sợ con sao?” (Ở đây là chỉ có cái đầu quay 180o, thân thể không quay lại nha, tức là cái mặt đang cùng hướng với cái lưng đó đa, mời tưởng tượng nha).
“Nhanh đi tìm mẹ con đi, con nít nhà ai mà nhiều lời vô nghĩa vậy chứ.” Lục Du không kiên nhẫn khoát khoát tay, sau đó rút tờ báo giũ ra đọc.
Cô nhóc lại không đi mà bay lên phía trước: “Con rất lợi hại đó…”
Lục Du nâng mắt liếc nhìn gương mặt xanh lét của cô nhóc một cái sau đó chỉ chỉ Thẩm Kỳ Niên bên cạnh nói: “Đừng quậy, chú này là người đánh con nít đó.”
Cô nhóc ngửa đầu lên liền đối diện với ánh mắt của Thẩm Kỳ Niên, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-lao-cong-minh-hon-bat-toi-dao-mo/261121/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.