Tết trung thu, trăng đêm nay sáng hơn bao giờ hết, nó như đang soi sáng cho bọn nhóc ham chơi bên dưới, trung thu năm nay Dịch Nhiên ở nhà chơi một mình, lòng buồn rười rượi vì Đồng Vô Tâm lúc nào cũng bận rộn, cậu ấy là học sinh cao trung nhưng cứ như mấy cô thực tập sinh suốt ngày bận rộn với công việc.
Dịch Nhiên thở dài, bố mẹ cô giờ còn đang nhâm nhi bánh hương hoa mộc và ung dung uống trà bên nhà bác bên cạnh, chẳng thèm để ý đến cô.
Dịch Nhiên ngồi bên cửa sổ, nơi cô sống là một căn chung cư cũ nhưng cũng không quá tồi tàn, vì mẹ thích phong cách hoài cổ nên từ khi lấy bố cô đến lúc sinh cô ra, gia đình khá giả là vậy nhưng không hề sống trong căn hộ cao cấp.
Cô không hiểu, nếu thích hoài cổ thì sẽ có cách bài trí, nhưng mẹ cứ thích ở những nơi cũ kỹ và yên tĩnh thế này, Bao quanh căn hộ này thì phía trước, bên trái hay bên phải đều là cây xanh che chắn, phía sau là một dòng sông dài cùng với dãy lan can màu bạc.
Cô từ lâu cũng quen, nhưng mỗi lúc Lâm Giang có bão nay mưa to gió lớn, cô đều rất sợ hãi căn chung cư này chống cự không nổi.
Cô nhìn ra cửa sổ phía sau, tự hỏi dòng sông này bao giờ thì ngừng trôi.
Ánh trăng chiếu rọi một mãng lớn ở con sông, rồi chán nản, thấp thoáng thấy một bóng dáng cao gầy đứng bên tán cây.
Cô nhìn kỹ hơn hồi lâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-gio-thoi/2738149/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.