Vốn dĩ chỉ quay phim thôi thì cũng được, kết quả lại là phải tha hương ở nơi đất khách quê người này, đồ ăn không hợp khẩu vị cũng không sao, còn bắt anh ấy phải ngửi mùi hương như vậy, chỉ ngửi mà không thể ăn, đây chẳng phải là bắt nạt, tra tấn người ta hay sao? Anh quay phim thấy rất tủi thân đấy.
Sau khi Thời Tiểu Ngư chiên xong cơm, tắt bếp đi, lấy cơm chiên ra, xúc vào bát, nén chặt rồi úp ngược vào đĩa, thế là một món cơm chiên hoàn hảo đã được hoàn thành.
Cứ theo cách này, ba phần ăn, được đặt trên ba đĩa riêng biệt.
Toàn bộ cơm chiên trong chảo cũng vừa lúc hết sạch, không còn thừa lại chút gì.
Tiêu Nhã cực kỳ kịp thời tiến lên, bưng hai phần cơm chiên đi ra ngoài, đặt lên trên bàn ăn, Thời Tiểu Ngư cầm phần cơm chiên cuối cùng, đi ở đằng sau.
Anh quay phim lớn còn chưa ăn sáng, hiện tại trơ mắt nhìn cơm chiên trong tay Thời Tiểu Ngư.
Thời Tiểu Ngư thấy anh ấy như vậy, còn tưởng muốn quay, lập tức đưa đến trước mặt máy quay: "Muốn quay cái này à?"
Cơm chiên đến gần, màu sắc đó rơi vào trong mắt anh quay phim, trộn lẫn với mùi thơm của cơm chiên, anh quay phim càng thấy đói hơn.
Anh ấy khóc không ra nước mắt, đành phải nghiêm túc quay cận cảnh món cơm chiên.
Sau đó trơ mắt nhìn Thời Tiểu Ngư bưng cơm chiên đi, đặt lên bàn.
Đúng là muốn khóc.
Sau khi Thời Tiểu Ngư đặt đĩa lên bàn ăn, cẩn thận sắp xếp lại bộ đồ ăn lên, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-du-lich-cung-idol/4485071/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.