Chỉ cần đã quyết định xong hướng đi, Liszt luôn là người hành động rất nhanh. Huống hồ lần này còn có Charoline chu đáo đến mức đã đặt sẵn xe ngựa sang Pháp, nên chuyến về Paris chẳng còn gì là khó khăn nữa.
Mang theo bản thảo nhạc, mang theo người yêu, và cả hai cây đàn của cô, Liszt lần này gọn gàng, dứt khoát đến lạ. Có lẽ anh vốn là người hay do dự, thường lạc mất thời cơ giữa những cân nhắc vô tận. Nhưng may mắn thay, anh chưa từng bỏ lỡ tình yêu của mình — cũng không bỏ lỡ đoạn đời rực rỡ này.
Như lời anh từng nói ở Geneva, Liszt quả thật không đưa Charoline trở lại căn nhà cũ mà đưa thẳng cô đến khách sạn Grand Hôtel de France. Một căn phòng rộng lớn và tráng lệ — đó chính là nơi ở của họ bây giờ.
Charoline còn nhớ, trong một căn phòng nào đó ở đây vẫn cất giữ cây đàn Broadwood của Beethoven. Nhưng còn Erard và Bösendorfer thì sao? Xa cách lâu đến thế, cô thấy nhớ chúng đến lạ. Dù sao, là đàn của Liszt, chắc chắn chúng không đến mức bị lạnh nhạt.
Cô lấy ra chiếc chìa khóa mở căn phòng nơi giữ những cây đàn quý, đưa lại cho Liszt. Bây giờ là lúc anh cần đến nó hơn cô, và anh vui vẻ nhận lấy.
Điều khiến Charoline ngạc nhiên là, chẳng bao lâu sau khi họ nghỉ ngơi, một chồng báo cũ được sắp xếp gọn gàng được người hầu cung kính mang đến. Cô lật qua vài tờ — toàn là những bài bình luận về Thalberg.
Charoline khẽ nhướng mày, có lẽ Liszt đã gửi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ngay-choi-dan-va-noi-loi-yeu-cung-liszt/4690032/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.