'Đánh rắm người thoải mái dễ chịu, còn nghe rắm người ủ rũ khó chịu.'
Phóng thích xong Hoàng Luffy vuốt vuốt bụng, vẻ mặt nhẹ nhõm.
Lại nhìn Mạnh Hùng trong khói đen, biểu lộ hết sức thống khổ, chính là thẳng ho khan, may là con mắt nhắm lại, không thì nước mắt đều chảy ra đến.
Ngô Phong chỉ là nhìn, trong lòng liền có bóng ma..
Mạnh Hùng cùng võ sĩ khẳng định an toàn, chó ăn thi đều phải ghét bỏ bọn hắn bẩn..
Khói đen trọn vẹn nửa phút mới chậm rãi tán đi.
"Mở mắt ra đi, làm phép xong."
Đạm Đài Sênh cùng Mạnh Hùng rất nghe lời, quá trình bên trong một mực không có mở mắt, nếu là mở mắt đoán chừng sẽ chết tại chỗ ngay lập tức.
Sau khi Mạnh Hùng mở mắt, thở dài ra một hơi.
Ngô Phong trộm quan sát, thấy tiếng thở dài của hắn phảng phất đều là màu đen..
"Vừa rồi làm sao có một cơn gió lạ mang theo mùi vị kỳ quái thổi đến?" Mạnh Hùng nghi ngờ nói.
"Đó là cách làm của ta, làm ra một ngọn gió lạ, có thể che giấu mùi trên người của các ngươi, khiến giữa núi non trùng điệp dã thú tìm không được các ngươi. Hai ngươi ở đây liền an tâm chờ nhóm ta trở về đi, không cần đi loạn, mắc công trở về tìm không thấy các ngươi."
Hoàng Luffy quay đầu lại đối với Ngô Phong cùng Đạm Đài Sênh nói: "Việc này không nên chậm trễ, hiện tại liền lên đường đi."
* * *
Trên đường từ trong miệng hắn hiểu rõ ràng, rãnh sâu hai đầu đều có thể xuống núi.
Một bên thông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-toi-lam-nguoi-can-thi-o-ngan-xuyen/1107506/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.