🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Á á á á á!” Bàng Tâm Hạo vừa hét vừa chạy về phía máy quay.

Đã quay phim hơn một tháng, cậu ấy không chỉ không sợ máy quay nữa, mà mỗi lần nhìn về phía máy quay, đều sẽ không khỏi xuất hiện cảm giác an toàn.

Chủ yếu là vì để giúp Bàng Tâm Hạo, lúc cậu ấy quay phim thì Chung Cửu Đạo luôn đứng bên cạnh máy quay. Dần dà, trong đầu Bàng Tâm Hạo đã sinh ra một hiệu ứng mắt xích “máy quay phim = đạo diễn Chung = cuối cùng không cần quay phim nữa = an toàn”.

Đừng nói sợ ống kính, bây giờ cậu ấy nhìn thấy ống kính, thì sẽ thả lỏng cơ thể theo phản xạ có điều kiện, muốn hành động bao nhiêu tự nhiên có bấy nhiêu tự nhiên.

Hiệu quả trị liệu tốt như vậy, lúc tiếp tục quay cảnh với diễn viên con người, cũng không cần Thích Vãn Liên tự giúp đỡ nữa, bản thân Bàng Tâm Hạo đã có thể đóng rất tốt.

Cậu ấy vốn đã trải qua một khoảng thời gian nổi tiếng, rất hiểu vào thời kỳ bành trướng thì giới hạn cuối cùng của vài người sẽ trở nên rất ngắn, nắm bắt đúng kiểu nhân vật gặp phải một người là tình yêu và một người là chưa hết tình cảm, muốn đạp một hai ba bốn năm cái thuyền.

Cộng thêm trước đây Bàng Tâm Hạo trải qua một khoảng thời gian tồi tệ, cuộc đời thay đổi nhanh chóng, thấy hết tình người dễ đổi thay, trong diễn xuất lại mang thêm chút thấu đáo và đáng thương.

Cậu ấy biết mình là tên đểu, phụ tình cảm của mấy cô gái, cậu ấy cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-toi-dung-phi-nhan-loai-lam-dien-vien/1147514/chuong-21.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Những Năm Tôi Dùng "Phi Nhân Loại" Làm Diễn Viên
Chương 21: Phát lì xì
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.