Chung Cửu Đạo liếc mắt nhìn ra, Lạc Hòe lạc quan, nghĩ mọi chuyện theo hướng tốt, Bàng Tâm Hạo thì có tâm sự, biết rõ có vấn đề nhưng không muốn thừa nhận.
“Sau này cậu có phiền muộn gì, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào.” Chung Cửu Đạo nói với Bàng Tâm Hạo.
“Hả? Tôi đâu có phiền muộn, tôi ổn mà.” Bàng Tâm Hạo cứng miệng nói.
Chung Cửu Đạo cũng không nói gì, chuyện bên này đã giải quyết, trên tầng còn có một đám chờ anh xử lý.
Anh đứng lên rời đi, lúc đến trước cửa thì nói: “Vừa nãy lúc hai cậu tập, Bàng Tâm Hạo nhập tâm đạp hỏng cửa rồi, tốt nhất tối nay đổi phòng ngủ.”
Sau khi Chung Cửu Đạo đi, Bàng Tâm Hạo nghi ngờ nhìn về phía Lạc Hòe: “Khóa cửa, do tôi đá hỏng sao?”
“Đạo diễn Chung nói vậy, chắc phải rồi.” Lạc Hòe xoa ngực nói.
Thật kỳ lạ, sao sau khi tỉnh lại, nhìn hoặc nghĩ đến đạo diễn Chung, chỗ ngực trái lại nóng nhỉ? Với lại sâu trong linh hồn xuất hiện một suy nghĩ “đạo diễn Chung rất đáng tin”, khiến Lạc Hòe cầm lòng không đậu mà tin lời của Chung Cửu Đạo.
“À, là tôi đạp, vậy tạm thời đổi phòng đi.” Bàng Tâm Hạo nửa tin nửa không nói.
Hai người nhanh chóng thu dọn hành lý, gấp rút chuyển sang phòng của Lạc Hòe. Chung Cửu Đạo nghe thấy tiếng động, biết dưới tầng không còn người ở nữa, cho dù tối nay phòng phim tầng ba nổi sóng gió cũng không có ai phát hiện.
Chung Cửu Đạo dán bùa cách âm trước cửa phòng phim, bên ngoài không có âm thanh gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-toi-dung-phi-nhan-loai-lam-dien-vien/1147507/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.