Sấm sét bên ngoài cửa sổ lóe sáng.
Lúc tiếng sấm nặng nề vang lên, gối đầu trong ngực Cố Bạch Y bị chà đạp càng thêm thê thảm.
Thẩm Huyền Mặc tựa hồ bừng tỉnh: "Cậu sợ sấm sét?"
Cố Bạch Y có chút quẫn bách gật đầu.
Thẩm Huyền Mặc nhướng mày: "Lá gan nhỏ như vậy?"
Cố Bạch Y không nói gì, cúi đầu tiếp tục xoa bóp gối đầu trong ngực.
Đáy mắt Thẩm Huyền Mặc hiện lên một ý cười, cuối cùng vẫn lui về phía sau hai bước, ngữ khí ôn hòa một chút: "Vào đi."
Đây là lần đầu tiên Cố Bạch Y vào phòng Thẩm Huyền Mặc.
Rộng rãi nhưng trống trải, hầu như không có đồ trang trí dư thừa.
Ngoài giường và tủ quần áo, chỉ có bàn làm việc và tủ sách đầy tường.
Cửa sổ hướng nam là một cửa sổ lồi, cửa sổ mở ra khe rộng một bàn tay, rèm cửa sổ cũng không kéo, hơi lạnh từ bên ngoài thấm vào phòng.
Đáng tiếc cũng không thể xua tan cái loại cảm giác nặng nề này.
Cố Bạch Y ôm gối đầu, cẩn thận ngồi xuống ghế trước bàn làm việc: "Tôi ngồi ở đây một lát là được rồi."
"Ngồi đi." Thẩm Huyền Mặc đi rót hai ly nước, một ly đặt lên bàn, vừa lúc ở trong tầm tay Cố Bạch Y.
Cố Bạch Y cũng không cố ý đánh giá chung quanh, nhưng khi tầm mắt rơi xuống giá sách, không tự giác dừng lại.
Gần bàn làm việc, giá sách này đầy đủ các loại sách cổ.
Trong đó rất nhiều sách Cố Bạch Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-toi-dien-phao-hoi-tieu-bach-kiem/2883080/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.