Trần Bân là một paparazzi chuyên theo dõi minh tinh nghệ sĩ khắp nơi, cố gắng khám phá và tạo ra tin tức lớn, so với cách gọi này, Trần Bân càng thích người khác gọi hắn là phóng viên showbiz hơn.
Một tuần trước, Tuân Lan hôn mê hơn một tháng đã tỉnh lại, sau khi video báo bình an phát ra, phòng làm việc của bọn họ ngay lập tức điều động vài tên phóng viên đến chỗ bệnh viện Tuân Lan nằm, canh gác đến kín không kẽ hở ở hết các cửa ra vào bệnh viện. Hắn cùng một người đồng nghiệp đi cùng khác cùng nhau phụ trách hướng cửa chính này của bệnh viện.
Tục ngữ nói, làm một nghề, hận một nghề!*
* Nó ám chỉ một tâm lý nào đó: khi làm một nghề nào đó, bạn lại phàn nàn rằng nghề của mình không tốt.
Làm một chó* - à nhầm, làm một phóng viên showbiz vất vả thật đó! Ngày mùa đông nhưng họ đã rúc trong xe suốt một tuần, mỗi ngày không phải cơm hộp thì là mì gói, giấc ngủ càng không ngon, cảm giác linh hồn của mình có thể bay đi bất cứ lúc nào.
* Cẩu tử/狗仔 hay Chó săn = Paparazzi
Đôi mắt với quầng thâm mắt dày đậm mở to, Trần Bân hít hít mũi, nhìn chăm chăm cổng bệnh viện, quấn áo khoác trên người chặt hơn một chút. Hắn đang muốn nhích mông đổi tư thế ngồi thoải mái chút thì một chiếc xe bỗng dừng lại trước cửa bệnh viện, không ai trên xe bước xuống, nhưng có người bước ra từ bệnh viện.
Nhìn thấy bóng dáng quen mắt nào đó đi ra, cơn buồn ngủ của Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-thang-toi-nhay-qua-nhay-lai-o-hai-gioi-am-duong/3902755/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.