Nếu người bình thường nhìn thấy Lợi Minh Triết như vậy, có lẽ sẽ ngay lập tức cảm thấy áy náy.
Tuân Lan biết rõ nguồn gốc của chiếc vòng tay này thì tự nhiên sẽ không, nhưng cậu không thể thể hiện điều này ra, vẻ mặt rất là có lỗi, "Minh Triết, xin lỗi..."
Lợi Minh Triết nhìn chiếc vòng tay với vẻ bộc lộ một nỗi bi thương buồn bã, cảm xúc chán nản, tự nhủ nói: "Đây là chiếc vòng tay mà A Hiên tặng tôi, tôi đã luôn đeo nó từ khi cậu ấy qua đời, gần năm năm rồi, không ngờ hôm nay sẽ đứt..."
Không ngờ chiếc vòng tay này liên quan đến người đã mất, các khách mời nữ vốn muốn lên giảng hòa bất chợt không biết nên nói gì cho phải.
Sự áy náy trên mặt Tuân Lan ai nhìn vào cũng thấy chân thật, cậu nói: "Minh Triết, tôi sẽ tìm người nối lại vòng tay cho cậu nhé."
Lợi Minh Triết lắc đầu, hắn ta cất chiếc vòng tay đi, gượng cười nói: "Không cần, đứt thì cứ đứt thôi, qua năm năm rồi, tôi cũng nên buông bỏ thôi."
Vì khúc nhạc đệm nhỏ này, buổi diễn tập tiếp sau đó, lúc mới đầu ba khách mời nữ cũng không dám cười nói gì lắm. Vẫn là Lợi Minh Triết dường như bừng tỉnh phát hiện ra, sau đó trái lại khuấy động bầu không khí, dáng vẻ giống như kiểu hắn rõ ràng rất buồn bã nhưng phải cố kìm nén ép bản thân vui lên vậy.
Lợi Minh Triết chỉ làm ca sĩ mà không đi đóng phim, thật sự quá phí phạm nhân tài, Tuân Lan nghĩ thầm.
Luyện tập suốt một buổi chiều,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-thang-toi-nhay-qua-nhay-lai-o-hai-gioi-am-duong/3902732/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.