Tuân Lan một đêm ngủ ngon.
Trên điện thoại có rất nhiều tin nhắn chưa đọc, đều là gửi lời an ủi sau khi hay tin cậu gặp chuyện.
Tuân Lan rep lại cho tất cả, cảm ơn họ đã quan tâm.
Kỳ Niên không ở trên giường, Tuân Lan đi ra ngoài, thấy Kỳ Niên đang đứng ở bên ban công, dường như anh rất thích đứng ngẩn người ở những nơi như ban công hay cửa sổ gì đó.
Tuân Lan nói chào buổi sáng, Kỳ Niên xoay người nhìn cậu, vẻ mặt rõ là hơi sửng sốt, sau đó nói: “Rửa mặt xong nhớ bôi thuốc.”
Sau một đêm, những vết bầm tím trên mặt và khóe miệng của Tuân Lan càng rõ ràng, trông khiếp người hơn nhiều so với đêm qua. Tuân Lan nhìn mình trong gương, chẳng trách Kỳ Niên sẽ sửng sốt.
Nhe răng trợn mắt rửa mặt rồi bôi thuốc xong, Tiểu Chu cũng đi ra từ trong thư phòng nhỏ.
Mang cái đầu như ổ gà, Tiểu Chu vẫn còn vẻ buồn ngủ, “Lan Lan, sao cậu dậy sớm thế?”
Vì muốn chạy bộ nên Tuân Lan luôn có thói quen dậy sớm kể cả trong kỳ nghỉ. Sau trận đấu tối qua với Lâm Minh Hi, Tuân Lan nhận ra cơ thể mình vẫn còn quá yếu, cường thân kiện thể không được lơi là đâu.
Hôm nay 29 tháng Chạp, Tuân Lan rảnh rỗi, Tiểu Chu cũng được nghỉ rồi, Tuân Lan mời Tiểu Chu ăn sáng xong thì cho về nhà nghỉ phép.
“Được…” Tiểu Chu gãi gãi đầu, lại nói: “Lan Lan, cậu có muốn xem Weibo không?”
Động tác Tuân Lan đổi giày hơi khựng, “Lại xảy ra chuyện gì mà tôi không biết à?”
“Cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-thang-toi-nhay-qua-nhay-lai-o-hai-gioi-am-duong/3902680/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.