Sau khi quay lại phòng học, rất nhiều bạn học cũng không kìm lòng được nhìn về phía Giang Qua.
Mấy năm này mọi người đều đã quen với dáng vẻ nó ngồi xe lăn, đột nhiên thay đổi bộ dáng, khá nhiều người đều cảm thấy mới lạ.
Con nít tuổi này phần lớn không có khái niệm "chân giả", còn tưởng là Giang Qua mọc chân.
Ngay cả Hứa Như cũng tò mò hỏi Tạ Tinh Lan.
Tạ Tinh Lan không thấy gánh nặng mà lừa gạt bạn nhỏ: "Giang Qua dậy thì muộn, chân mọc chậm, bây giờ đã mọc ra, cậu ấy sẽ giống như chúng ta."
Nghĩ ngợi, lại nói: "Tôi cũng vì dậy thì muộn mới ngồi bàn đầu tiên. Thật ra sau này tôi cao một mét tám. Thật đó."
Bạn học ngồi gần Tạ Tinh Lan đều nghe thấy được, bọn họ nửa tin nửa ngờ, nhưng thấy Tạ Tinh Lan nói chững chạc đàng hoàng như vậy, vô cùng đơn thuần tin tưởng.
Hứa Như ò một tiếng thật dài: "Thảo nào cậu ấy đi đường nghiêng tới nghiêng lui, chó con mới sinh ra cũng đi không vững, sau một thời gian ngắn là tốt."
Tạ Tinh Lan vui mừng sờ sờ đầu Hứa Như.
Vẫn là bé gái nghe lời ngoan ngoãn đáng yêu.
Giang Qua ngồi ở hàng cuối cùng ngước mắt nhìn thấy cảnh này.
Lông mi của nó hơi run một cái, rất nhanh đã kiềm chế ẩn nhẫn mà mím khóe miệng, cầm bút bắt đầu làm bài thi.
Sau một ngày, đã không có người chú ý đến Giang Qua nữa.
Chập tối tan học, các bạn học đeo cặp sách đến cửa lớp để xếp hàng.
Bắt đầu học kỳ mới, có lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-thang-toi-boi-duong-ba-tong/259634/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.