Hạ Tân Tễ nhanh chóng được gọi ra, Đỗ Hòa Trạch đứng ở ngoài cổng trường nhìn chăm chú từng bước chân đang đến gần của hắn, vô thức dập tắt điếu thuốc trên tay.
Hắn mặc trên người bộ đồng phục học sinh màu xanh trắng đầy bình thường, bộ đồ này phủ lên cơ thể gầy gò như vậy thì trông chẳng khác nào đeo bao tải. Nhưng có lẽ là vì khuôn mặt này, nên cho dù quần áo trên người có lay động theo từng bước chân thì vẫn đủ khiến người ta đắm đuối say mê, dung mạo trời cho muốn che giấu cũng không giấu được.
Đỗ Hòa Trạch cong môi cười: "Tiểu Tễ."
Vượt ngoài dự kiến của gã, thiếu niên không hề có một chút phản ứng kích động nào cả, chỉ thản nhiên đứng nhìn gã chăm chú, mãi một lúc sau mới đột ngột cong miệng cười.
"Anh Đỗ."
Giả dạng làm một học sinh rất thuận lợi, không có một chút hoài nghi thừa thãi nào cả. Hạ Tân Tễ ngồi trong quán cà phê, không nhanh không chậm rũ mắt khuấy cốc cà phê của mình, như thể không hề cảm nhận được ánh mắt nóng rực của người đàn ông đối diện đang đổ dồn về phía mình.
Đỗ Hòa Trạch nói: "Tiểu Tễ, em đẹp hơn so với trước rồi đấy."
Hơi nước màu trắng lượn lờ bốc lên, Hạ Tân Tễ bỗng dưng nâng mắt lên liếc nhìn gã rồi lại cúi xuống, nở nụ cười tự giễu.
"Đẹp thì có lợi ích gì?" Giọng nói của hắn nhẹ nhàng, "Mấy ngày qua, không phải anh Đỗ cũng không đến thăm em hay sao?"
Người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-thang-cung-mosaic-tuong-than-tuong-ai/2591385/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.