“Đường La, sau này chúng ta hãy cùng sống thật tốt, chăm sóc cho Vân Hy, được không?” Giọng của Kỷ Tồn mềm mại hẳn đi, ánh mắt nhìn Sơ Nguyệt đầy quyến luyến và yêu thương.
Thật đáng tiếc, người hiện tại trong cơ thể này là Sơ Nguyệt, không phải cô gái ngốc nghếch Đường La, cô quay đi, tránh nhìn vào đôi mắt đầy tình cảm của Kỷ Tồn.
Cô vốn không phải là Đường La, dù có ghét bỏ Kỷ Tồn thế nào đi nữa, cô cũng không thể thay Đường La chấp nhận tình cảm của hắn.
Nhìn thấy Sơ Nguyệt tránh né mình, lòng Kỷ Tồn chợt thắt lại, rồi tự an ủi bản thân, không sao, ngày tháng còn dài, rồi sẽ có cơ hội để Đường La mở lòng với hắn.
Cô từng yêu hắn chân thành đến vậy, hắn tin rằng sẽ có ngày hắn khiến tình yêu ấy hồi sinh.
Anh khao khát xây dựng một mái ấm, có cô, có con gái, như vậy là đủ.
Lúc này, cả hai đều chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình, không ai để ý rằng Hạ Tĩnh, người vốn dĩ đã suy sụp, giờ lại hồi phục, đôi mắt đầy hận thù bùng cháy mãnh liệt.
Hạ Tĩnh cắn răng, rút con d.a.o găm giấu trong người ra, trong mắt chỉ có một ý nghĩ duy nhất: "giết cô ta."
Hạ Tĩnh lảo đảo đứng lên, tay phải siết chặt con d.a.o giấu sau lưng, từng bước tiến lại gần vị trí của Sơ Nguyệt, lưỡi d.a.o dừng lại ngay trước bụng cô.
Dao trắng đi vào, d.a.o đỏ rút ra.
Hạ Tĩnh thả lỏng tay, từ từ lùi lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-lam-manh-ba/3735694/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.