🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai người ngủ chung một giường, ôm nhau đắp chung một cái chăn, hỗn độn lại ấm áp.



Bên ngoài gió lạnh gào thét thổi qua, tiếng sấm vang lên từng trận, trời mưa.



Tiếng mưa rơi tí tách bị cửa sổ ngăn chặn, thanh âm có chút xa, ngược lại lại khiến lòng người phá lệ an bình.



Du Khâm tựa vào trán Sở Văn Lâm, trong giọng nói hỗn loạn chút dụ hoặc, nghẹn ngào hỏi: “Thoải mái không?”



“……”



“Sau này tôi để anh làm mỗi ngày được không?” Trong bóng đêm Du Khâm cười, đôi mắt hơi hơi cong lên.



Sở Văn Lâm cự tuyệt trả lời, xoay người qua một bên.



Du Khâm cũng không tức giận, dựa vào ót y cười khẽ, dùng chóp mũi cọ cọ cổ y, từ phía sau ôm chặt lấy y.



Mưa còn đang rơi, hai người nằm trong ổ chăn ấm áp ngủ một đêm ngon giấc.



Đến khi Sở Văn Lâm tỉnh lại, điều hòa vẫn đang bật vù vù.



Y xoa xoa tóc, vươn tay khỏi tấm chăn mềm mại xoã tung cầm đồng hồ xem thời gian, mới phát hiện đã 12 giờ trưa.



Bên cạnh, Du Khâm nửa mộng nửa tỉnh quấn lấy cổ y, dán lên lưng y cắn cắn bờ vai y.



“Sao cậu lại thích cắn người thế.” Sở Văn Lâm nghiêng đầu nhìn hắn.



Du Khâm tiến đến trước mắt y, nheo mắt lại hạ giọng dọa y: “Tôi hận không thể ăn anh luôn.”



Sở Văn Lâm hừ một tiếng: “Vậy thì thôi đi.”



Du Khâm thấp giọng cười vài tiếng, cầm lấy bàn tay lộ bên ngoài của y.



Tay Sở Văn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-an-com-mem-do/3420680/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Những Năm Ta Ăn Cơm Mềm Đó
Chương 23
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.