🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Nhưng mà, sao cậu lại biết tôi ở đây?”



“Vấn đề này quan trọng lắm sao?” Du Khâm nghiêng nghiêng đầu, không chút để ý hỏi lại.



Sở Văn Lâm đột nhiên nhớ tới Từ Nghiệp y vừa gặp lúc nãy, y nhớ hình như lần đầu tiên hai người gặp nhau, Du Khâm biết y bị thương chính là do Từ Nghiệp nói, chẳng lẽ lần này cũng là anh ta?



Tay trái Du Khâm rời khỏi vành tai y, dừng lại sau cổ y, lúc này Sở Văn Lâm mới phục hồi tinh thần lại, sau đó liền thấy Du Khâm nhẹ nhàng vuốt ve cổ y, chậm rãi nói: “Anh chỉ cần nhớ rõ, đừng làm chuyện khiến tôi không vui. Nếu không, tôi sẽ biết. Đi thôi, đưa tôi đến công ty.”



Sở Văn Lâm chở Du Khâm tới trung tâm thành phố, tới nơi có thể nói là mộng tưởng của vô số người——cao ốc Du thị.



Du Khâm nhàn nhạt liếc y, ý có điều chỉ nói: “Trở về sớm chút.”



Hắn chậm rì rì xuống xe đi vào cao ốc, bên trong cũng đã có người cung kính ra nghênh đón.



Sở Văn Lâm nhìn bóng lưng Du Khâm thở dài.



Nhưng mà y sẽ an phận thủ thường như vậy sao?



Đây chính là vị diện thứ nhất của Sở Văn Lâm, nếu lần này không hoàn thành thuận lợi, vậy công tác sau này còn làm tiếp kiểu gì.



Du Khâm không dễ chọc, Sở Văn Lâm cũng chỉ có thể theo hắn trước, cốt truyện bên này của nữ chủ y cũng chỉ có thể lén khai triển trong tối.



“Sở Tổng, đã đưa quà tặng qua.” Trần Nguyên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-ta-an-com-mem-do/3420672/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Những Năm Ta Ăn Cơm Mềm Đó
Chương 15
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.