Sau khi quay lại đại viện Trí Thanh, ở trong sân rửa mặt. Lúc đi qua sảnh trước, được đội trưởng gọi lại. Anh ta cười vẫy tay về hướng cô ấy: “Mạnh Kiều, em qua đây.”
“Đội trưởng Dương, có chuyện gì sao?” Cô ấy thắc mắc đi vào, bên trong còn có một người phụ nữ trung niên lạ mặt đang ngồi, đối phương đang mỉm cười quen thuộc nhìn cô ấy.
Thầm nghĩ rằng, lẽ nào người phụ nữ này quen biết cô ấy sao?
Đội trưởng Dương mở miệng nói: “Mạnh Trí Thanh, đây là đồng chí Miêu, là đồng nghiệp trong trạm đơn vị đường sắt của ba mẹ em, nhận được sự giúp đỡ của ba mẹ em, qua đây đón em trở về thành phố S kiểm tra sức khỏe, đội kiểm tra chúng ta đã đồng ý rồi, em nhanh chóng đi thu dọn một chút đi, rồi cùng dì ấy trở về đi.”
Miêu Hồng cười với Mạnh Kiều: “Tiểu Kiều, cháu thật sự không nhớ dì sao, trước đây chúng ta có gặp nhau mấy lần, lần trước cháu ngồi xe lửa đến, vẫn là ba mẹ cháu nhờ dì đi chăm sóc cháu.”
Mạnh Kiều lắc đầu, may mắn là ở trong điện báo có nói bản thân đã ngã dẫn đến bị mất trí.
Miêu Hồng đánh giá từ trên xuống dưới cô ấy một hồi, lại cười nói: “Không sao, còn người là tốt rồi. Đoàn tàu mà dì trực sẽ xuất phát từ Nguyên Thị vào chiều ngày mai bây giờ cháu hãy đi cùng với dì, hay là ngày mai ngủ dậy rồi chúng ta hẳn đi.”
“Bây giờ cháu đi ngay luôn.” Cô ấy không có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698258/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.