Ăn cơm xong, lúc về phòng, nhìn thấy Thẩm Yến đang ngồi trước bàn, tay thì cầm quyển sổ không biết đang ghi chép gì đó, cô ấy tò mò đi đến xem. Thẩm Yến vừa cười vừa đưa tay kéo cô ấy ngồi xuống đùi mình, một tay ôm eo, áp sát mặt vào cổ Mạnh Kiều, ngửi ngửi rồi thủ thỉ: “Vợ à, em thơm quá.”
Cô ấy bỗng cảm thấy toàn thân tê dại, cả người dần nóng lên, Mạnh Kiều không chịu được, sợ rồi, nên lùi người về phía sau, lấy tay che mặt Thẩm Yến: “Này, đồng chí Thẩm, ngứa quá.”
Anh mỉm cười rồi nắm lấy bàn tay cô ấy hôn một cái: “Ừ.”
Khi đã thấy anh ngoan ngoãn không đùa nữa, Mạnh Kiều mới hướng mắt về phía quyển sổ, rồi tò mò cầm lên xem. Thẩm Yến không hề ngăn cản, mà dùng đôi mắt trìu mến nhìn cô ấy, đôi lông mi cong cong, ngắm từng sợi từng sợi một, vợ mình sao lại xinh đến thế, nhìn mãi không chán. Mạnh Kiều không kìm được mà cười thầm, nét chữ của anh không hề giống với nét trong giấy đăng ký kết hôn, anh viết chữ rất đẹp từng nét phóng khoáng, điêu luyện, nhìn rất thích mắt.
Quyển sổ ghi chép về giá cả của các loại sản phẩm và sự chênh lệch giá, bên dưới là thành phần có trong sản phẩm. Cô ấy lật qua mấy trang, mắt bỗng sáng lên kinh ngạc hỏi
“Chồng ơi, anh kiếm được nhiều thật đấy.”
Thẩm Yến cười rồi hôn vào má cô ấy một cái, thản nhiên nói: “Cũng không coi là nhiều, quy mô không lớn, đủ để nuôi gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698231/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.