Buổi tối, trên bàn có một đĩa sườn xào chua ngọt, súp thịt nạc hầm, rau cải xào, đậu xanh.
Thẩm Yến gắp một miếng sườn vào bát của cô ấy, đôi mắt mỉm cười nói: “Vợ à, em nếm thử đi.”
“Cám ơn.” Mạnh Kiều cười nói.
Lúc trở về cô ấy nói với Thẩm Yến muốn ăn sườn chua ngọt, không nghĩ tới bữa tối thật sự có.
Sắc mặt của bà nội không được tốt lắm.
Quá trình làm sườn chua ngọt rất tốn dầu, và bọn họ mua thịt về, một chút dầu cũng không có.
Tiểu hồ ly tinh này thật sự không giỏi quản việc nhà.
Bà đang nghĩ, nếu sau này bà không còn nữa, trông cậy vào cô ấy để chăm sóc cháu mình thật sự rất khó khăn. Nhất định sẽ làm cho cháu trai của mình mệt mỏi. Cháu trai phải nuôi sống gia đình, còn phải chăm sóc con sâu đục khoét cơm áo gạo tiền.
Mạnh Kiều cắn một miếng sườn với nước sốt cà chua tươi, chua chua ngọt ngọt, đặc biệt ngon miệng.
Cô ấy vội vàng gắp một miếng cho Thẩm Yến ăn: “Há mồm, anh cũng nếm thử một chút, bà nội nấu thực sự quá ngon đi thôi.”
Anh liếc mắt nhìn sườn bên miệng, lại nhìn vẻ mặt chờ mong của cô ấy, cong môi cười cười, há miệng ăn, nhai nhai: “Ừm, thật ngon.”
Mạnh Kiều gắp một miếng muốn đặt trong bát của bà nội, thì bà dời bát ra, thản nhiên nói: “Ta cắn không được, các con ăn đi.”
“Vâng.” Cô ấy cười tủm tỉm đút vào miệng mình, thật ngon, bà nội không ăn, Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698228/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.