Sau khi kết thúc công việc, đạo diễn Lâm đưa diễn viên chính cùng với một đám trợ lý sản xuất của đoàn làm phim, đến một quán ăn ngoài trời ở ven đường, ban ngày là một quán bán hàng rong, ban đêm lại trở thành quán ăn, chiếm cứ hết nửa con phố.
Mấy cái bếp cùng được mở lên, khói lửa tràn ngập.
Trên đỉnh đầu là bảng hiệu đèn flash đủ màu sắc lộn xộn không đồng nhất, lít nha lít nhít đan xen vào nhau.
Tiếng huyên náo rộn rộn ràng ràng, tiếng còi ô tô chói tai, tiếng ly bia chạm vào nhau, tiếng cười, tiếng nói, còn có cả tiếng xóc chảo, tiếng xào thức ăn bằng lửa lớn trong căn bên ngoài trời.
Thức ăn có mùi rất thơm.
Mạnh Kiều đi theo bên cạnh bọn họ.
Trên người ông chủ quán ăn mặc một chiếc áo ba lỗ ố vàng, hai tay có hình xăm, khăn mặt vắt trên cổ, trong miệng ngậm điếu thuốc lá, lại mở hai ra hai cái bàn tròn dạng gấp đặt ở ven đường, chuyển một chồng ghế nhựa đến, động tác lưu loát đặt ghế ngay ngắn.
Sau khi đạo diễn Lâm ngồi xuống, vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh, cười nói với Nhiếp Chí Minh: “Chí Minh, cậu qua đây ngồi.”
Nhiếp Chí Minh nhìn thoáng qua Mạnh Kiều bên cạnh, do dự một chút.
Mạnh Kiều tìm chỗ ngồi xuống, thấy anh ta vẫn còn sững sờ đứng đấy, ngẩng đầu nhắc nhở anh ta: “Này, đạo diễn Lâm gọi anh kìa!”
“Ừ.” Anh ta đi tới ngồi bên cạnh đạo diễn Lâm, nhìn thấy có một người phụ nữ và một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-nam-70-om-dui-nguoi-qua-duong/2698200/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.