"Đáng ra anh không nên tới đó." Văn Gia Kỳ cười khổ, anh ngồi trên sofa nhìn Chu Vi Quỳnh, như đang suy tư gì: "Anh cảm thấy chúng ta quá khờ khạo."
Chu Vi Quỳnh nói: "Em cũng không nghĩ tới." Cô ngồi bên cạnh, tựa đầu lên vai anh, thở dài một hơi.
Văn Gia Kỳ vốn đang tức giận, thấy bộ dạng cô như vậy thì lại đau lòng, anh vuốt tóc an ủi cô: "Chuyện này không trách em được."
Lúc ăn lẩu gần xong, Lỗ Thuận Tâm nói với Chu Vi Quỳnh rằng tiệm quần áo sắp sang nhượng, không biết phải làm cái gì bây giờ. Chu Vi Quỳnh không trách Lỗ Thuận Tâm, cũng không cảm thấy cô lừa tiền mình. Dù sao thì chính Chu Vi Quỳnh đã nói với Cát Tuấn Bân, có khó khăn gì thì cứ nói ra, chính cô đã cho Lỗ Thuận Tâm tự tin để đề ra yêu cầu đó, cô mới là người sai ở đây.
"Cát Tuấn Bân quá thật thà." Văn Gia Kỳ nói, không thèm che giấu chán ghét dành cho Lỗ Thuận Tâm. Anh nghĩ lại, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Lỗ Thuận Tâm, anh đã không thích cô ta, từ quần áo, đầu tóc cho đến ánh mắt, tất cả đều khiến anh phản cảm. Anh chưa từng gặp ai như vậy, giống như cô ta sinh ra để khiến anh ghét bỏ.
"Sao cô ta có thể xem như lẽ đương nhiên thế được?" Nghĩ tới vẻ tự nhiên của Lỗ Thuận Tâm ban nãy, Văn Gia Kỳ liền nóng giận. Anh nhìn Chu Vi Quỳnh, như đang hi vọng cô đưa ra một đáp án. Cả hai đều là phụ nữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ke-pha-hoai/2436705/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.