Cuối cùng điều đó cũng xảy ra, Max nghĩ sau một hồi lâu, mặt nạ điềm tĩnh của Sara Carstairs đã bắt đầu rạn vỡ. Còn hơn là rạn vỡ. Nó đã nứt toác như khe núi. Nàng đang nuốt ngụm nước khoáng có vị hôi thối của Bath như thể nàng vừa bước ra khỏi sa mạc.
Chàng thích nàng như thế này: bối rối, xúc động, sợ sệt những gì chàng có thể nói và làm tiếp sau đây.
Người bạn của nàng, bà Beattie, người, chàng đã biết, đã được thăng cấp lên thành bà chủ của Sara, phá vỡ cái im lặng đang trở nên ngượng ngập. “Ngài đã gặp Sara ở Reading à, ngài Worthe?”
“Ở Black Swan.”
“Nhưng đó là nơi chúng tôi đã ở.”
“Tôi biết.”
Bà Beattie ngừng lại một chút để tiêu hoá điều đó. “Và ngài đã thực hiện một sự giúp đỡ nho nhỏ cho cô ấy?” Mắt bà bắn về phía Sara. “Sara không nói gì với tôi cả.”
Tôi cá là nàng không nói.
“Chỉ là một sự giúp đỡ nho nhỏ thôi,” Max nói. “Tôi không nên đề cập đến nó. Không. Tôi thà là để bà nghe điều đó từ cô Childe còn hơn.”
Chàng biết chàng đang chơi không đẹp nhưng chàng nghĩ rằng có lẽ Sara đáng bị như thế. Nàng nói dối chàng. Nàng chạy trốn chàng. Cơn giận dữ điên cuồng của chàng đã nguội lạnh từ lâu nhưng nàng đã chạm vào lòng kiêu hãnh của chàng và chàng không thấy có lý do gì mà nàng không phải trả giá cho điều đó, một chút.
Bên cạnh đó, chàng đang vô cùng thích thú với bản thân mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ke-la-mat-luc-binh-minh-strangers-at-dawn/2053776/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.