Khi Janelle kể tôi nghe chuyện nàng bắt ốc vít với Osano, nàng không thể hiểu tôi cảm nhận như thế nào. Rằng tôi đã từng thấy Osano gạ gẫm mọi phụ nữ ông ta gặp, trừ khi đụng phải nàng nào ma chê quỷ hờn mới khiến ông ta cụt hứng. Rằng chuyện nàng rơi vào cái lưới cào của lão ta, cái lưới vơ vét hết cả tôm lẫn tép, đến cá lòng tong cũng chẳng chừa, rằng chuyện nàng đã quá dễ dàng xiêu lòng trước lối tán tỉnh có phần xoàng xỉnh của lão, khiến nàng tự nhiên giảm giá đi nhiều rong đôi mắt xanh của "kẻ sành đời này". Nàng đã từng là một món ngon xơi một nai tơ dễ dụ dỗ như đa số phụ nữ ấy mà! Và tôi cảm thấy chắc là Osano có ý coi thường tôi tại sao lại mê như điên một em mà lão chỉ mới tán lếu láo trong buổi chiều thì ngay tối đó em đã cho lão xơi bằng thích.
Càng treo giá ngọc càng cao phẩm người chứ cái hạng đàn bà nhử ra là đớp thì quý hoá gì đâu. Vậy mà vẫn có thằng chịu mê, kể cũng lạ thật. Hẳn là lão đã nghĩ về nàng như thế, rồi lại nghĩ về tôi như thế
Vì thế, tôi chẳng có vỡ tim, mà chỉ hơi xuống tinh thần. Tội gì mà buồn chuyện không đáng buồn. Chỉ là tự ái vặt, tôi đoán thế. Tôi nghĩ sẽ kể lại tất cả những suy tư về "siêu hình" tình yêu này cho Janelle nghe, nhưng rồi tôi chợt thấy rằng có lẽ sẽ là một trò rẻ tiền, nên thôi. Bởi, để làm gì? Cho nàng cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-ke-dien-ro-phai-chet/2054942/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.