- A!
Vừa bước vào cửa, Lục Tử Cao liền nghe thấy tiếng kêu của Diệp Vân Sam ở trong bếp. Anh vội chạy vào:
- Vân Sam, làm sao vậy?
- Tử Cao?
Diệp Vân Sam ngơ ngác nhìn người con trai vừa xuất hiện. Dưới chân cô lúc này đầy mảnh thủy tinh sắc nhọn. Cô cười gượng:
- Ha ha, tôi lỡ tay làm rơi cái cốc.
Lục Tử Cao thở hắt ra một hơi. Anh tiến lên đẩy cô ngồi xuống ghế:
- Ngồi đây đi! Để tôi dọn cho!
- Nhưng mà...
- Không nhưng nhị gì cả! Cứ để đấy cho tôi.
Lục Tử Cao nhanh nhẹn dọn dẹp những mảnh vỡ. Xong đâu đó, anh kéo ghế lại gần cô bạn của mình.
- Vân Sam, mấy ngày nay cô sao vậy? Cô cứ luôn đờ đẫn như người mất hồn. Đã xảy ra chuyện gì à?
Diệp Vân Sam im lặng cúi đầu. Cô biểu hiện rõ ràng như vậy sao?
- Tôi ổn mà! Anh đừng lo.
Lục Tử Cao liếc cô một cái. Anh đây là lo cho đống đồ dễ vỡ trong nhà thôi.
- Vân Sam, mắt tôi không dùng để trang trí. Chẳng lẽ tôi không nhìn ra được cô ổn hay không ổn sao? Cô cứ như vậy sẽ làm những người quan tâm đến cô lo lắng.
- ...
- Cô nói chúng ta là bạn mà. Nếu cô gặp vấn đề gì có thể nói cho tôi biết, cho dù không giúp đỡ được thì cũng coi như có cái thùng rác để xả.
Diệp Vân Sam phì cười. Cô cảm thấy tâm trạng tốt lên rất nhiều. Đúng vậy, cô không thể đểnhững người quan tâm cô lo lắng được. Xuyên vào trong sách, cô đột nhiên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-hat-nang-sau-mua/1531988/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.