Trừ khi g**t ch*t Hách Liên Dung, bằng không hắn tuyệt đối không buông tay. * "... Tại sao?" Kinh Trập nắm lấy cánh tay người đàn ông, giọng nói dường như cũng run rẩy theo, "Huynh vừa rồi... những ám vệ này, là muốn giết hắn?" Người đàn ông trẻ tuổi thân thủ không tồi, ít nhất trong khoảnh khắc Kinh Trập mở cửa, hắn vẫn còn sống, đó đã là một minh chứng. Mùi máu tanh trên người những ám vệ kia, gần như giống hệt mùi máu trên người hắn. Những kẻ truy sát hắn chính là đám ám vệ này. Tại sao ám vệ lại truy sát một tiêu sư? Người này có gì đáng để ám vệ phải ra tay, hắn chẳng qua chỉ là một tiêu sư bình thường của một tiêu cục bình thường... Tại sao, Hách Liên Dung vừa rồi lại có sát khí tàn nhẫn đến thế? "Ngoài phủ có ám vệ trấn giữ là để đảm bảo an toàn." Hách Liên Dung lạnh lùng nói, "Kẻ nào dám mạo phạm, đều phải chết." Người đàn ông đỡ lấy cánh tay Kinh Trập, ép cậu đứng dậy. Cái chạm tay vốn dĩ phải mang lại cảm giác an toàn cho Kinh Trập, nhưng không hiểu sao lại khiến cậu run rẩy không ngừng. Kinh Trập muốn tin lời Hách Liên Dung, nhưng bản năng lại thôi thúc cậu muốn tránh xa hắn. Tí tách, tí tách, tiếng máu rơi xuống. Kinh Trập theo bản năng nhìn về phía người đàn ông trẻ tuổi ngoài cửa. Hắn vỗ tay xuống đất, nhanh chóng lật người đứng dậy, lưng quay về phía con hẻm trống không, hoành đao trước ngực. Mặc dù tay trái đã gần như phế bỏ, đau đến mức sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065631/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.