Mãi cho đến khi đêm đã khuya, trong điện mới gọi người mang nước vào.
Ninh Hoành Nho lanh lợi đã sớm chuẩn bị hồ Triều Mộ, hơi nước bốc lên nghi ngút, hun người ta đến mức choáng váng đầu óc.
Kinh Trập thực sự rất muốn ngất đi cho xong.
Cậu vô lực gục đầu lên vai Hách Liên Dung, đầu óc trống rỗng. Cơn đau nhức ê ẩm khiến từng dây thần kinh của cậu giật liên hồi, khó chịu vô cùng.
Cậu không cử động nổi, mặc kệ người đàn ông bế mình bước xuống hồ nước.
Dòng nước ấm áp bao bọc lấy cơ thể, tứ chi đau nhức dường như cũng được xoa dịu đôi chút.
Kinh Trập thở hắt ra một hơi, cuối cùng cũng cảm thấy mình sống lại được một chút.
Cậu giãy giụa muốn nói gì đó, nhưng miệng mấp máy mãi mà chẳng thốt nên lời.
Bàn tay to lớn đang ôm lấy cậu từ từ trượt xuống. Còn chưa kịp chạm vào eo, Kinh Trập đã theo bản năng run rẩy, nước mắt cứ thế trào ra.
Cậu muốn lên tiếng, nhưng giọng đã khản đặc, chẳng nói được gì. Chỉ có thể dùng sức bấu chặt móng tay, cào rách vai Hách Liên Dung.
Trên bờ vai ấy đã chằng chịt vết cào, đó đều là những vết thương do cậu vô thức gây ra trong lúc mất kiểm soát.
Sau lưng, cánh tay, và cả vai Hách Liên Dung, gần như chỗ nào cũng có dấu vết.
Nước da người đàn ông rất trắng, nên những vết thương này trông càng thêm chói mắt. Cứ như thể hắn vừa bị ai đó tra tấn một trận. Nhưng nhìn dáng vẻ kia của hắn, thử hỏi có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065629/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.