Thái Y Viện đã dần quen với sự hiện diện của Du Tĩnh Diệu.
Người phụ nữ này am hiểu cổ trùng, hoàn toàn khác biệt với chuyên môn của bọn họ. Thế nhưng, cổ trùng và dược thảo ở một mức độ nào đó lại có thể bổ trợ cho nhau, quả thực vô cùng kỳ diệu.
Có nàng ở đây, rất nhiều phương pháp lạ lùng trước kia chưa từng dám thử, thậm chí chưa từng nghĩ tới, vậy mà lại có thể lần lượt áp dụng được. Điều này bảo sao không khiến đám thái y hưng phấn cho được?
Tuy nhiên, Tông Nguyên Tín và Du Tĩnh Diệu vẫn cứ ba ngày cãi nhẹ, năm ngày cãi to.
Ngay cả trong sự kiện quan trọng ngày hôm nay, ngay trước khi xuất phát, hai người họ còn tranh cãi một trận ra trò.
Hai người này quả thực từ tính cách đến khẩu vị đều không hợp nhau chút nào.
Suốt dọc đường đi, hai người họ đi trước, mấy thái y cùng dược đồng đi sau chỉ biết nhìn nhau cười khổ, lắc đầu bất lực.
Tông Nguyên Tín bực bội nói: "Đừng có cậy mình giỏi cổ trùng mà làm bừa. Đừng quên, vị kia còn điều khiển chúng thành thạo hơn cả ngươi."
"Hừ, Tông đại nhân, điều ngài nên lo lắng chẳng phải là chuyện ngày hôm nay sao?"
Du Tĩnh Diệu nhàn nhạt đáp, "Nếu không thành, cả ta và ngươi đều phải chôn cùng đấy."
Tông Nguyên Tín tự tin khẳng định: "Trên đời này ngoài ta ra, không còn ai nắm chắc hơn đâu."
Du Tĩnh Diệu: "Nhưng người động thủ, là vị tiểu lang quân kia."
Nghĩ đến đây, Tông Nguyên Tín không khỏi u sầu.
Việc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065625/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.