Mùng Ba Tết, hoàng cung đóng kín nhiều ngày cuối cùng cũng mở cửa. Triều thần kinh sợ tản ra tứ phía, bên ngoài cửa cung, xe ngựa chờ tin đã chật kín cả lối đi.
Mao Tử Thế đỡ Trầm Tử Khôn lên xe ngựa, đứng bên dưới nói: "Trầm thúc, thúc về trước đi."
Trầm Tử Khôn giữ chặt cánh tay hắn, thấp giọng hỏi: "Bệ hạ thế nào?"
Mao Tử Thế sắc mặt kỳ quái, nhìn quanh một lượt: "Chẳng phải thúc đã gặp rồi à?"
Hôm qua sau khi Thái hậu bị bắt, Cảnh Nguyên Đế đã triệu kiến bọn họ, sáng sớm nay lại đuổi người ra ngoài. Tuy nói cục diện trong cung hiện giờ vẫn chưa rõ ràng, nhưng cũng coi như an toàn hơn nhiều.
"Ta hỏi, là hỏi Kinh Trập."
Lời vừa thốt ra, Mao Tử Thế khẽ cứng đờ người.
Kể từ khi Bắc Phòng náo loạn một trận như vậy, kẻ tò mò không phải là không có, nhưng mạng sống treo trên sợi tóc, chẳng ai còn tâm trí đâu mà để ý nhiều. Mãi cho đến hôm qua sau khi gặp bệ hạ, mới lác đác có người nhắc tới chuyện này, nhưng cũng chỉ dám nói lướt qua.
Cũng chẳng biết do không để trong lòng, hay không dám nhắc đến.
... Hình ảnh Cảnh Nguyên Đế đêm đó đến giờ vẫn khiến người ta run sợ.
Triều thần biết Cảnh Nguyên Đế đôi khi rất điên cuồng, nhưng nghe kể và tận mắt chứng kiến hắn phân thây những kẻ kia là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Chỉ cần tinh ý một chút đều có thể lờ mờ nhận ra, Cảnh Nguyên Đế vì người kia mới vội vã chạy tới Bắc Phòng, thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065611/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.