Tam Thuận thắp sáng ngọn đèn dầu trong phòng, cũng không biết cậu ta mò mẫm ở đâu ra, ánh sáng yếu ớt chỉ đủ để lờ mờ nhìn rõ mặt nhau.
Mắt Tam Thuận đỏ hoe, giống như vừa mới khóc xong.
Bên ngoài, bóng dáng Thất Thuế và Bát Tề đã khuất dạng, Kinh Trập bình tĩnh nói: "Trước mắt không có người ngoài, Tam Thuận, ngươi có thể trả lời câu hỏi của ta." Nghe thì không có vẻ gì là dồn ép, nhưng Tam Thuận lại vô thức cảm thấy một áp lực nặng nề.
Cậu ta hít sâu một hơi, "Là Chu tổng quản."
Câu trả lời nằm ngoài dự liệu nhưng cũng hợp tình hợp lý.
Chu Nhị Hỉ đã nói chuyện này cho Tam Thuận biết từ mấy ngày trước.
Hôm đó rất bận rộn, người của Ngự Thiện Phòng chuẩn bị nguyên liệu và thực đơn, ra ra vào vào không biết bao nhiêu lần, ngay cả những món ăn đã định sẵn cũng phải tập đi tập lại, sợ xảy ra sai sót vào thời khắc quan trọng.
Tam Thuận đi theo bên cạnh Chu Nhị Hỉ, cũng chẳng nhàn hạ gì.
Chu Nhị Hỉ mệt bao nhiêu thì cậu ta mệt hơn bấy nhiêu, nhưng cậu ta sức dài vai rộng, căn bản không để tâm đến những vất vả này.
Tam Thuận là người sống rất đơn giản đơn thuần, một khi trong tay có việc, cậu ta sẽ không nghĩ ngợi đến chuyện khác.
Hôm đó Chu Nhị Hỉ gọi cậu ta lại, Tam Thuận vẫn còn đang mải nghĩ đến công việc dở dang trên tay, suýt chút nữa không nghe thấy nửa đầu câu chuyện của Chu Nhị Hỉ.
Chu Nhị Hỉ dáng người khẳng khiu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065607/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.