Dịch quán Hồng Lư Tự là một tòa viện lạc thanh tịnh, biệt lập, chuyên dùng làm nơi tá túc cho sứ thần các ngoại tộc.
Kể từ khi triều kiến, Hồng Lư Tự đã tiếp quản toàn bộ công việc, tất cả sứ thần đều buộc phải cư trú tại đây. Hằng ngày, tuy họ không bị cấm cản ra ngoài, nhưng mọi hành động đều có người chuyên trách ghi chép lại.
Bên ngoài Hồng Lư Tự còn có binh lính canh gác, danh nghĩa là bảo vệ an toàn cho sứ thần, nhưng thực chất cũng là một dạng răn đe ngầm.
Trong phòng, sứ thần Cao Nam là A Gia Tam đang nhìn đám thuộc h* th*n tín, trao đổi bằng tiếng Cao Nam. Dù tự tin rằng không ai hiểu được ngôn ngữ của mình, A Gia Tam vẫn vô cùng cẩn trọng, giọng nói hạ xuống rất thấp.
"Hoàng đế Hách Liên xem ra không định thả chúng ta đi."
"Chẳng lẽ hắn đã phát hiện ra điều gì?"
"Bất kể có hay không, tiếp tục ở lại Kinh thành đều không an toàn. Trước tháng Mười, nhất định phải rời khỏi đây."
"Bọn người Việt Duật đúng là lũ điên. Nếu không phải do bọn chúng toan tính bỏ trốn, bên ngoài làm sao lại tăng cường nhiều binh lính đến thế?"
Có kẻ thấp giọng chửi rủa.
Hai ngày trước, không biết người Việt Duật phát điên cái gì mà nửa đêm lại trèo tường trốn ra ngoài. Mãi đến khi đám người Việt Duật bị vệ binh áp giải trở về, bọn họ mới biết chuyện này.
Hoàng đế Hách Liên dường như không mấy bận tâm, chỉ phái vài quan viên của Hồng Lư Tự và Lễ bộ tới.
Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065580/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.