đ*ng t*nh vì người, cũng nảy sinh dục niệm vì người. * Kinh Trập đòi lại cuốn sách nhỏ từ tay Dung Cửu không thành, đau đớn mất toi nửa đồng bạc, lại còn bị Dung Cửu tra hỏi xem rốt cuộc cậu thích tư thế nào nhất. Kinh Trập mặt không cảm xúc: "Cái nào cũng không thích." Dung Cửu tịch thu cuốn sách nhỏ, thái độ vô cùng bình tĩnh thản nhiên. Cái liếc mắt vừa rồi căn bản chẳng làm xáo trộn cảm xúc của hắn, ngược lại hắn còn nhìn Kinh Trập bằng ánh mắt đầy ẩn ý, khiến cậu bồn chồn đứng ngồi không yên. Giải thích ư, lại có vẻ như mình rất để ý. Không giải thích ư, nhỡ đâu trong lòng Dung Cửu lại coi mình thành kẻ háo sắc thì sao. Kinh Trập tức lắm. Dung Cửu xoa đầu Kinh Trập, bình tĩnh nói: "Đừng nghĩ nhiều." Hắn bắt chước Kinh Trập, chuyển ánh mắt xuống nửa th*n d*** của cậu, một lát sau mới dời đi. "Ta biết em không muốn." Lời nói vô cùng bình thản, lạnh nhạt và ung dung, nhưng chẳng hiểu sao lại khiến Kinh Trập có ảo giác như đang bị khiêu khích. ... Thì, tuy cậu đúng là thái giám thật. Nhưng thái giám cũng có thể làm chút gì đó mà! Huống hồ, cậu còn là hàng giả! Mặc dù cuốn sách nhỏ bị ép nộp rồi, nhưng nội dung đã xem qua thì Kinh Trập vẫn nhớ như in. Tuy nhiên vừa đối diện với khuôn mặt của Dung Cửu, Kinh Trập liền xìu xuống. Thôi thì không so đo cao thấp với Dung Cửu nhất thời, kẻo cuối cùng người bị đè ra vặt lông lại là mình. Thật đáng sợ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065572/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.