—— Chúng ta cần nói chuyện.
Vì Kinh Trập kiên quyết yêu cầu điều này, nên sau khi mặt trời lặn, bọn họ tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện. Trên cung đạo, chẳng biết lúc nào sẽ có người qua lại, Kinh Trập luôn cảm thấy không an toàn lắm.
Cuối cùng, bọn họ lại lẻn vào Hiệt Phương Điện.
Chẳng vì lý do gì khác, chỉ vì nơi này cung điện san sát nhưng lại chẳng có chủ nhân nào ở.
Ngoài những cung nhân quét dọn và canh gác hàng ngày ra, nơi này vắng vẻ vô cùng.
Kinh Trập cố gắng ép bản thân không được nhớ lại những chuyện không nên nhớ: Tâm bình thường, tâm bình thường, tâm bình thường...
Cậu lẩm nhẩm đến cuối cùng, trong lòng chỉ còn lại ba chữ to đùng này!
Dung Cửu bỗng nhiên gọi cậu: "Kinh Trập."
Kinh Trập buột miệng nói ra suy nghĩ trong lòng: "Tâm bình thường!"
Dung Cửu: "Trông em chẳng bình thường được chút nào cả."
Kinh Trập ho khan hai tiếng, ra hiệu vừa rồi chỉ là một sai sót nho nhỏ.
Trước khi bắt đầu cuộc trò chuyện, Kinh Trập cảm thấy mình cần phải đặt ra quy tắc cho cuộc đối thoại này.
Thế là, cậu phát biểu trước.
"Có thể cãi nhau, nhưng không được động thủ."
Kinh Trập nhấn mạnh từng chữ.
Dung Cửu không biết thấy mới mẻ hay thú vị, một tay nắm lấy ngón tay Kinh Trập. Hơi lạnh từ tay hắn khiến Kinh Trập bất ngờ muốn rụt lại.
Lực đạo siết chặt đột ngột khiến cậu không thể cử động.
"Tiếp xúc thế này cũng không được sao?"
Kinh Trập miễn cưỡng trả lời: "Chỉ được đến thế này thôi."
Dứt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065564/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.