Kinh Trập cảm thấy, ngoại trừ việc Dung Cửu là một hũ giấm chua loét ra, thì dường như còn có chút... nói sao nhỉ, chứng thèm khát tiếp xúc da thịt?
Đây vốn là cái buff xui xẻo của hệ thống trước kia, nhưng khi áp dụng lên người Dung Cửu, thế mà lại hợp lý đến lạ lùng.
Dung Cửu rất thích sờ mó cậu.
Nhưng cái kiểu sờ mó này lại chẳng mang theo bao nhiêu tà niệm d*m d*c.
Chỉ đơn thuần là sờ.
Hoặc là ôm ấp cậu.
Cứ như đang ôm một con búp bê vậy.
Kinh Trập không thể không nghi ngờ, việc Dung Cửu thích bế cậu đi khắp nơi lúc trước, liệu có phải là một hành động nhằm thỏa mãn d*c v*ng tiềm ẩn trong lòng hắn hay không?
Bản thân cậu đã đủ dính người rồi, không ngờ Dung Cửu lại còn cao tay hơn một bậc.
Kinh Trập lầm bầm, đúng là hắn chẳng chê cậu phiền chút nào.
Rồi cậu gạt tay Dung Cửu ra.
Trong buổi trưa trốn việc tìm chút thanh thản này, thời tiết vẫn còn oi bức, Dung Cửu cứ ôm cậu như vậy không thấy nóng sao?
"Huynh đừng sờ nữa." Kinh Trập lí nhí, "Lát nữa còn phải đi gặp người ta."
Áo quần xộc xệch, chắc chắn sẽ bị nhìn ra mất.
Ngón tay lành lạnh của Dung Cửu lướt trên gương mặt Kinh Trập. Cảm giác mát mẻ dễ chịu ấy khiến cậu không kìm được mà cọ cọ vào tay hắn. So với thân nhiệt bình thường của Kinh Trập, nhiệt độ cơ thể Dung Cửu luôn thấp hơn một chút, vào lúc này quả thật là hiếm có khó tìm.
"Kinh Trập không thích?"
Dung Cửu lười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhung-han-dep-ma-bach-co-sinh/5065554/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.